Chương 94 “Hình như là có người.” “Đi thôi, đi đến căn phòng kia.” Bên ngoài không có động tĩnh gì nữa. Hướng Biên Đình ngẩng đầu nhìn Hạ Tuyên, muốn cười: “Cửa này khóa… còn chẳng bằng không khóa.” “Nếu không khóa cửa, họ đã xông vào luôn rồi.” “Cũng đúng.” Hướng Biên Đình cười nói: “Mà thế cũng coi như là báo trước.” “Anh Tuyên, để em xem vết thương của anh nhé.” “Nó được quấn gạc rồi, em có thể thấy gì được?” “Vậy em cũng muốn xem.” Hạ Tuyên hơi cúi đầu, để Hướng Biên Đình tháo mũ của hắn ra. Nhìn thấy cái đầu trọc lốc của hắn, cậu sửng sốt: “Sao anh lại cạo hết tóc thế?” “Anh không thể gội đầu được, tóc dài sẽ vướng víu.” Hướng Biên Đình chạm vào lớp tóc đang mọc qua lớp băng gạc và hỏi: “Khâu năm mũi đúng không?” “Ừm.” Hướng Biên Đình nhẹ nhàng chạm vào miếng gạc trên vết thương: “Ngoài vết thương này ra, còn vết thương nào khác không?” “Không.” “Anh Bạch Khâm nói anh bị chóng mặt hai ngày nay rồi. Bây giờ thì sao? Anh còn chóng mặt không?” Hạ Tuyên lắc đầu. Hướng Biên Đình khẽ nhíu mày: “Anh xử lý chuyện này thế nào?” “Vẫn đang xử lý.” “Liệu anh ta có bị truy cứu trách nhiệm hình sự không?” “Không đủ. Chắc chỉ bị tạm giam nhiều nhất là vài ngày.” “Tại sao hôm đó anh lại đi gặp anh ta?” “Trả lại đồ cho gã.” “Đồ gì?” “Đồng hồ của Ninh Viễn.” Hướng Biên Đình ngạc nhiên. Hạ Tuyên kể lại toàn bộ câu chuyện cho cậu nghe. Hướng Biên Đình nghe xong thì im lặng hồi lâu. Cậu nói với giọng trầm: “Có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-lac-ki-kinh/4629863/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.