Chương 50 Vừa nãy nhìn từ xa, Giang Lâm đã thấy Hạ Tuyên giống như là người lai, nhìn gần lại càng thấy đúng. Mà nếu đánh giá một cách khách quan, thì hắn thật sự rất điển trai. Chân Hướng Biên Đình giờ đã không còn sưng như buổi sáng nữa, Hạ Tuyên đặt túi đá lên mắt cá chân cậu. Ánh mắt Giang Lâm từ tay Hạ Tuyên chuyển sang mặt Hướng Biên Đình, thầm nghĩ thằng nhóc này vẫn khá bình tĩnh. Nhưng mà từ nhỏ nó đã vậy, vui buồn không thể hiện ra ngoài, nếu không phải quá hiểu em trai mình, thật sự anh cũng không thể đoán được suy nghĩ của nó. Hạ Tuyên không nói gì thêm, đắp xong đá cho Hướng Biên Đình thì đi ra ngoài, nhìn có vẻ lạnh lùng. Giang Lâm nhìn theo bóng lưng của hắn, vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. Trước đó Hướng Biên Đình nói qua điện thoại với anh là có hàng xóm giúp đỡ, anh cứ tưởng chỉ là kiểu giúp một tay, vậy mà vừa rồi chuyện đó là sao? Ai mà có hàng xóm giúp đỡ đến mức này chứ? Còn cả thằng nhóc Hướng Biên Đình này nữa, còn chơi trò hai mặt với anh. Giang Lâm đi đến cuối giường, ngón tay chọc vào túi đá hai cái: “Anh chỉ kéo chăn của em mà em đã phản ứng mạnh như vậy, người ta kéo chăn rồi còn chạm vào chân em, sao em lại chẳng thấy phiền gì cả.” Hướng Biên Đình cười cười: “Hai người không giống nhau mà.” “Đúng, anh làm sao có thể so với hắn chứ.” Giang Lâm cúi nhìn túi đá trên chân Hướng Biên Đình, đầu óc vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-lac-ki-kinh/4629819/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.