Trong suốt 30 năm, lần đầu tiên Long Dục trải qua chuyện hoang đường này.
Hắn dùng một tư thế cực kì yếu đuối được cháu trai bế ngang ôm vào ngực. An ổn tựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của thanh niên, dù cách một lớp áo khoác hắn vẫn nghe thấy thấy nhịp tim mạnh mẽ trong lồng ngực cường tráng — Thịch, thịch, thịch…
Tâm tình của hắn bị âm thanh này quấy nhiễu đến không yên, loạn như ma. Hắn nghĩ muốn dồn hết sức lực rời khỏi lồng ngực của kẻ tội ác tày trời này, lấy một tư thế quân vương nên có mà trừng phạt thanh niên, nhưng cơ thể cố tình lại không nghe sai khiến. Cảm giác khô nóng len lỏi khắp cơ thể, đốt hắn đến hoa mắt váng đầu, toàn thân từ trên xuống dưới mỗi một tấc da thịt như bị huơ qua lửa nóng, lại giống như điện giật tê dại.
Quanh người bị chất dẫn dụ cường đại của Alpha bao phủ, tuy xa lạ nhưng dễ ngửi, chỉ biết hít vào một chút cảm giác khô nóng sẽ giảm đi chút ít. Nếu dựa theo bản tính, hắn nhất định sẽ bổ nhào lên người thanh niên, chôn sâu ở cổ người nọ, từng ngụm từng ngụm hít vào chất dẫn dụ như thuốc phiện này.
Nhưng hắn không muốn.
Long Dục đang cực lực khắc chế. Hắn không cho phép chính mình phóng túng, dù chỉ một chút.
Nhất là trước mắt tên phản đồ này!
Ánh mắt Long Dục thay đổi, mở lớn miệng cắn vào cơ ngực Bách Thần.
Nhưng do thời kì phát tình, sức mạnh tạm thời bị nhược hóa, bằng không ngực Bách Thần nhất định sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khong-luong-duoc/149407/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.