Thích Tầm cho rằng Bách Tây nhiều ít cũng cần suy nghĩ chuyện cầu hôn tới mấy ngày.
Nhưng hôm sau lúc tỉnh lại, hắn đã phát hiện ngón áp út đeo một chiếc nhẫn, trong căn phòng ngủ tối tăm toả sáng lấp lánh.
Nhưng Bách Tây lại không ở bên cạnh hắn, mép giường trống rỗng, chỉ có tấm chăn lộn xộn nằm xoài ở một bên.
Hắn dạo một vòng trong phòng ngủ, cũng không thấy Bách Tây, mãi đến lúc đi xuống phòng bếp lầu một, mới thấy Bách Tây giống như thật mà mặc tạp dề, như lâm đại địch đối với cái gì đó.
Mà dì Đinh thì đang đứng bên cạnh, trông rất là muốn tiến lên ra tay giúp đỡ, rồi lại đầy mặt muốn nói lại thôi.
Nhìn thấy Thích Tầm đi tới, dì Đinh mới như nhẹ nhàng thở ra, lên tiếng: “Thích tiên sinh, chào buổi sáng.”
Thích Tầm gật đầu với bà: “Sớm.”
Hắn dùng ánh mắt ý bảo dì Đinh rời đi, bước tới sau lưng Bách Tây, ôm lấy eo Bách Tây: “Em đang làm gì vậy?”
Hắn thấy cái chảo trước mặt Bách Tây, thứ nằm bên trong hình như là cái bánh trứng, nhưng bởi vì chiên quá cháy nên rất khó nhìn ra bộ dáng thực sự của nó.
Bách Tây cũng rất khó hiểu.
Cậu rõ ràng đã làm theo sự hướng dẫn của dì Đinh, rốt cuộc tại sao lại thành thế này chứ.
Cậu ủ rũ cụp đuôi nói: “Ngày đầu tiên đính hôn, em định tự tay làm bữa sáng, em còn đặt mua hoa hồng nữa, ở trên bàn đó.”
Hoa hồng thì Thích Tầm có nhìn thấy.
Được đặt trên chiếc bàn dài mà bọn họ thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-tham-bi-lat-xe/1082928/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.