Có đôi khi, cô gái này đúng là không biết dè dặt gì cả.
Giọng điệu của Lục Tu có hơi bất đắc dĩ: “Không nghĩ tới em, vậy còn có thể nghĩ tới ai nữa?”
Trong mắt Mễ Tửu lập tức tràn trề ý cười, cô rất hài lòng với đáp án này, nghịch ngợm dựa vào ngực anh, sau đó nắm lấy một tay anh, không nói gì, chỉ ngước mắt nhìn anh cười.
Lục Tu dùng một tay khác ôm lấy eo cô, cười hỏi: “Em vui vẻ cái gì vậy?”
“Thì là vui vẻ đó.” Mễ Tửu đột nhiên nắm lấy tay anh nâng lên, cẩn thận quan sát bàn tay to lớn của anh, tay Lục Tu rất đẹp, khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài, dường như đã khơi dậy tính cách vui vẻ của cô, lúc thì sờ ngón tay, lúc thì lấy tay chọc vào khe hở giữa hai ngón tay anh, để tay của hai người kề sát vào nhau.
Lục Tu tốt tính mặc cô chơi đùa, nhưng một giây sau, cô đã hỏi một vấn đề khiến anh trở tay không kịp.
Trong mắt cô hiện lên ánh sáng giảo hoạt: “Lục Tu, là bàn tay này sao?”
Một lát sau, anh mới phản ứng lại cô hỏi cái gì, từ khi Mễ Tửu ở bên cạnh anh tới giờ, cô luôn có lòng tò mò rất lớn đối với phương diện nào đó của anh, theo anh suy đoán, nếu như không nói đáp án cho cô biết, cô chắc chắn sẽ không vui mấy ngày.
Vì thế, cuối cùng anh vẫn mang một một tâm trạng vi diệu, thành thật gật đầu.
Ngay sau đó, một nụ hôn mềm mại khẽ hạ xuống đầu ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac/922307/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.