Mí mắt Tần Tịnh giật giật.
“Tớ đã bảo là không cần làm vậy đây, tớ ăn không hết nhiều như vậy, nhưng anh ấy một hai phải bắt bằng được, làm tớ gần đây hình như tăng lên một cân rồi…." Mễ Tửu oán giận nói: "Tịnh Tịnh, đều do Lục Tu cả, cân nặng của tớ bây giờ chỉ nhẹ hơn cậu có năm sáu cân thôi."
Lúc nhắc tới cân nặng, ngay cả thẳng nam như Triệu Mộc cũng mẫn cảm nhận ra được không khí giữa hai cô gái trở nên thật vi diệu, cậu không nhịn được quan sát Lục Tu.
Lại thấy Lục Tu chỉ lẳng lặng mà nhìn Mễ Tửu, đôi mắt có ý cười, giống như là nhìn xem cọp đánh nhau trên núi, đến nỗi nhìn thấy hai cô gái "lục đục đánh nhau", anh cũng không muốn can thiệp
Đương nhiên, tiền đề là anh có thể khẳng định Mễ Tửu không làm hại đến chính mình.
Tần Tịnh mặt không đổi sắc mỉm cười, “Tửu Tửu, cậu không nhất định là nhẹ hơn tớ đâu."
“Có sao?” Mễ Tửu nghiêng nghiêng đầu,vẻ mặt cô ngây thơ vô tội: "Lần trước ở trên thư viện, không lấy được sách trên tủ, Lục Tu rất nhẹ nhàng bế tớ lên, tớ còn tưởng mình quá nhẹ đấy, Lục Tu…..em nặng lắm sao?"
Mễ Tửu dùng đôi mắt nai con Bambi trong veo và ẩm ướt nhìn về phía Lục Tu.
Lục Tu cười đem tóc của cô vén ở sau màng nhĩ: “Không nặng.”
Đậu má!
Đáy lòng xấu xa của Tần Tịnh điên cuồng đập bàn, Mễ Tửu thật sự là không biết xấu hổ! Rõ ràng là hai người cùng chiến đấu, vậy mà cô còn tìm thêm cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac/922298/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.