Sau đó, anh nói: “Có lẽ điện thoại anh để trong ở trong túi.”
Cô trả lời nóng lòng muốn thử: “Em không tin, trừ khi anh cho em sờ.”
Lục Tu: “...”
Lúc 10 giờ đêm, ban đêm lạnh hơn.
Mễ Tửu đi vào nhà ngâm nga một điệu hát dân gian, đối diện với người thanh niên đẹp trai lộ ra khuôn mặt lạnh lùng đang ngồi trên ghế sofa, cô làm như không nhìn thấy, chạy lên tầng.
Nhưng Tô Trì không nhịn được nói: “Tại sao về muộn như vậy, các em đi làm cái gì?”
Mễ Tửu dừng bước lại, hôm nay tâm trang cô tốt, không tiếc nở một nụ cười tươi sáng lạn với Tô Trì: “Chúng em đi ngắm trăng nói chuyện nhân sinh.”
Tô Trì đứng dậy, hắn đi tới trước mặt Mễ Tửu, nhìn một lượt chằm chằm vào cô từ đầu đến chân, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng trên cái miệng nhỏ đỏ bừng kia của cô, khẽ nheo mắt, giọng điệu của Tô Trì không được tốt cho lắm: “Cái tên đàn ông vớ vẩn kia không có làm chuyện gì với em chứ?”
Mễ Tửu chớp chớp mắt: “Lục Tu có thể làm chuyện gì với em chứ?”
Vẻ mặt ngây thơ vô tội của cô, giống như một đứa trẻ đơn thuần, trong lúc nhất thời Tô Trì không biết nên mở miệng nói tiếp về chủ đề này như thế nào, tựa như kể về chuyện gian tình của đôi nam nữ kia cho cô nghe, giống như sẽ làm bẩn một đóa hoa sen trắng thuần khiết như cô.
Tô Trì ở trên thương trường oai phong một cõi, rõ ràng cũng giống như các bậc cha mẹ khác, về phương diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac/922291/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.