Ông cụ Cố vẫn tươi cười rất hòa nhã dễ gần, nhưng không khí đã thay đổi một cách vi diệu khiến cho những người tinh tường ở đây đều có thể nhận ra sự không vui của ông.
Người của nhà họ Cố đều biết Mễ Tửu là cháu dâu mà ông cụ Cố rất vừa ý, mọi chuyện vốn có thể như nước chảy thành sông mà xảy ra theo đúng ý ông cụ, nhưng nửa đường lại cố tình nhảy ra tên Trình Giảo Kim* là Lục Tu.
*Trình Giảo Kim: ý chỉ kẻ phá rối giữa đường, ngắt ngang việc đang tiến hành.
Ông cụ Cố bỗng nhiên gọi một tiếng: “Cố Tuyển.”
Cố Tuyển đang ở cách đó không xa nhanh chóng bước đến: “Ông gọi cháu ạ.”
Ông cụ lại nhiệt tình niềm nở như với khách bình thường mà tươi cười nói: “Cháu học cùng trường với Lục Tu, cũng có thể coi là bạn học với nhau, cậu ấy lần đầu đến nhà chúng ta nên cháu hãy dẫn cậu ấy đi ra bên ngoài thăm quan chút đi.”
Cố Tuyển nhăn mặt ‘dạ’ một tiếng, ai cũng có thể nhận ra sự không tình nguyện của cậu ta.
Lục Tu nhìn về phía Cố Tuyển: “Vậy thì làm phiền cậu vậy.”
Cố Tuyển chỉ liếc nhìn Lục Tu một cái, lạnh nhạt nói: “Đi theo tôi.”
Nhìn thấy Lục Tu muốn đi với Cố Tuyển, Mễ Tửu liền muốn đi theo nhưng lại bị Tô Trì ở bên cạnh nắm lấy cánh tay giữ lại, cô nhíu mày nhìn Tô Trì.
Tô Trì nhếch miệng, cười như hồ ly: “Ông Cố đã lâu không gặp em, nhất định là có rất nhiều điều muốn nói với em, Mễ Tửu à, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac/922286/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.