“Tô Trì, thật ra anh cũng không cần phải lo lắng như vậy, Lục Tu là một người rất có chừng mực, ở trường học cậu ấy rất tuân thủ kỷ luật, cũng không làm chuyện gì quá phận với Tửu Tửu.”
Nghe giọng nói truyền ra từ điện thoại, chàng trai đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài bất bình nói: “Trong bụng thằng nhóc kia đều là ý nghĩ xấu xa, cậu ta cũng không phải là người tốt gì.”
“Lục Tu có thành tích học tập xuất sắc, em thấy cậu ấy rất tốt, Tô Trì, anh không thể có thành kiến với cậu ấy chỉ bởi vì cậu ấy là vị hôn phu của em gái anh.” Giọng nói của Văn Nhã có chút ý cười, đối với suy nghĩ ấu trĩ này của Tô Trì, chị cảm thấy hơi buồn cười.
Giọng điệu Tô Trì không tốt lắm: “Tóm lại ở trường em để mắt tới một chút giúp anh, nếu có ai muốn bắt nạt Mễ Tửu thì nói với anh.”
“Em biết rồi.” Văn Nhã đáp một tiếng, lại có chút e thẹn nói: “Chúng ta đã lâu rồi không gặp, cuối tuần này…”
“Anh có việc rồi, nói chuyện sau nhé.” Tô Trì cúp điện thoại, dường như bỗng nhiên nhận ra mình quá lỗ mãng, hắn suy nghĩ một chút rồi gửi tin nhắn bảo thư ký đặt cho hắn một bó hoa đưa đến chỗ Văn Nhã.
Văn Nhã rất dễ dỗ, tặng chị một bó hoa là có thể khiến chị vui vẻ rất lâu, Tô Trì rất hài lòng với kiểu vị hôn thê có thể dễ dàng dỗ dành này.
Giương mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cuối cùng cô gái mặc đồng phục học sinh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-voi-vai-ac/922278/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.