Đánh với bạn bè không tốt lắm.
Người chơi lẻ gặp phải đội tuyển quốc gia, huống chi trong số bọn họ còn có mấy kẻ chạy ra từ đội tuyển quốc gia thể nghiệm cuộc sống dân thường.
Đội ngũ im lặng trong chốc lát, có người lại không nhịn nổi, hỏi:
【 đội ngũ 】 Trúc diệp phong: Các đại thần, các cậu sẽ không đánh nhường nhau đấy chứ?
【 đội ngũ 】 Một biểu núi sông vạn dặm: Các cậu sẽ không bán đồng đội đấy chứ?
【 đội ngũ 】 Ánh dương ấm áp: Nếu không thắng thì có thể đừng báo thù chúng tôi không?
Bản đồ chiến trường lần này là nằm trong sa mạc, ranh giới giữa hai bên là một con sông nhỏ.
"Vật tư ở Mê sơn đổi mới rất nhanh, khẳng định bên ánh nến sẽ cử người có sức chiến đấu cao đi đoạt vật tư, chúng ta không đi, tốt hơn hết là vào sông và canh phòng bên bờ." Khâu Ninh vội vàng phân tích tình huống, không thấy kênh đội ngũ nhưng anh không thuần thục chiến trường bằng Thanh Khê mấy độ, vì thế hỏi một câu: "Thanh Khê cậu thấy sao?"
"Không thành vấn đề." Thanh Khê mấy độ đứng ở điểm xuất phát: "Băng sông tức là dùng đường thủy, giao thông không thuận tiện nên bên Ánh nến sẽ không lãng phí thời gian ở chỗ này, hai người canh là đủ, bốn người sẽ vào sông, đối phương đánh không lại thì cũng sẽ không phí thời gian ở đây."
Khâu Ninh không có dị nghị, "Người canh phòng sẽ là Ưu Nhạc Quả và..."
Anh nhìn danh sách đội ngũ, chốt hạ: "Hành Cẩn có thể đi không?"
Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-yeu-duong-qua-mang-voi-sep-song/466523/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.