Lâm Mạc ghé đầu dựa vào vai Lệ Trì, cảm thấy chòng chành khi bước lên cầu thang. Cậu không khỏi đánh thêm cái ngáp, cơn buồn ngủ lại dâng lên, hai mắt Lâm Mạc dần díp lại. Cửa phòng ngủ nhẹ nhàng mở ra, Lệ Trì bế cậu tới bên giường, nhẹ nhàng đặt người xuống tấm nệm ấm áp sạch sẽ. 
Đều có mùi hương của Lệ Trì. 
Lâm Mạc mơ hồ nghĩ. 
Nằm lên giường, Lâm Mạc vẫn không mở nổi hai mắt. Cho đến khi Lệ Trì cúi đầu cởi quần cậu, Lâm Mạc mới bừng tỉnh. 
Giãy giụa hai cái chân nhẵn bóng, Lâm Mạc thấy Lệ Trì chống hai tay bên mép giường. 
"Làm sao vậy?" 
Trong giọng nói của hắn tràn đầy ý cười. 
Cậu ngẩng đầu, khuôn mặt nghiêm túc chăm chú nhìn Lệ Trì, sau đó hai tay vỗ lên cái đùi trắng nõn bóng loáng, nhìn cái áo đã nhăn nhúm thành một đoàn: "Vì sao lại cởi quần trước?" 
Lâm Mạc nhướng mày, chỉ là đơn thuần hỏi. 
"Ừm, để nhìn cho rõ." Lệ Trì hạ ánh mắt. 
Lâm Mạc thuận theo tầm nhìn của hắn, tự vén vạt áo lên ngây ngô cười: "Thế này mới rõ." 
Con ngươi Lệ Trì tối đen, mở miệng dụ dỗ: "Chúng ta chơi trò chơi trên giường nhé?" 
"Lại chơi trò chơi?" Lâm Mạc cong môi, thái độ không vui. 
Chơi trò chơi rất mệt. 
"Chơi một lần thôi, nghe lời, nhé?" Giọng nói Lệ Trì khàn đục, một chân quỳ gối bên giường, chậm rãi áp sát Lâm Mạc. 
Lâm Mạc nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu đồng ý: "Chơi cũng được, nhưng phải nghe theo em, không nghe theo anh." 
"Được, em muốn chơi thế nào tôi cũng nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/1604846/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.