Lâm Mạc dành cho mọi người một chút thời gian để tiêu hóa lượng thông tin vừa rồi, cậu chăm chú quan sát phía dưới hầm mộ.
Phiến đá, tượng đồng, trụ đá đều là pháp vật để trấn áp yêu quỷ, còn hộp gỗ kia là cái gì? Nhìn kỹ một chút, trên trụ đá kia hình như có khắc hình gì đó...
Ban ngày dương quang mạnh mẽ cho nên vật kia quả thật suy yếu đi rất nhiều, nhưng để tránh xảy ra việc ngoài ý muốn, vẫn nên giải quyết mọi chuyện càng sớm càng tốt.
Để những người khác an toàn trong vòng bảo hộ chỉ đỏ, còn Lâm Mạc nhảy vào trong mộ thất, đám người Vi Tiếu Kiêu và Ngụy Minh Hán hốt hoảng la lên.
Trạm Văn Sương và Đường Diễn Sơ trên mặt tràn đầy lo lắng: "Tiểu Mạc, cẩn thận chút."
"Ừm!"
Yêu vật kia uể oải tiều tụy ngã sụp trên mặt đất, tứ chi vẫn bị trói chặt trên trụ đá thỉnh thoảng lại phả ra một luồng khói đặc, toàn thân nó run rẩy thống khổ.
Lâm Mạc ngẩng đầu nhìn mạng lưới chỉ đỏ và đồng xu giăng xung quanh tòa lâu này, vuốt cằm suy nghĩ, xem ra vật này yếu hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cậu.
Hơn nữa đêm qua, một phần yêu hồn thoát ra ngoài bị trúng một chiêu của Lâm Mạc cho nên hiện tại nó gần như không còn lực công kích.
Cậu tiến lên, không chút do dự dùng mũi kiếm đâm vào ngực yêu vật, những đốm sáng nhỏ hóa thành kim tuyến bao xung quanh thân kiếm, chậm rãi chuyển động.
Sau đó những sợi tơ vàng ấy lan sang lớp da khô quắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/1604805/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.