Chương trước
Chương sau
Sau khi Quý Phong mời bí thư Hách vào nhà, cậu rót cho hắn chén trà, hai người ngồi ở hai bên ghế. Tuy cậu không muốn nhắc tới nhưng chung quy đây vẫn là mèo của Phong tổng, cậu không có lý do chiếm cho riêng mình, đã đến lúc vật quy nguyên chủ.

Động tác Quý Phong rất nhẹ nhàng mà vuốt lông trên người miu miu, nói chuyện bâng quơ mà như ngầm hỏi bí thư Hách: "Phong tổng về nước chưa?"

Bí thư Hách nhìn sếp miu miu, nghĩ thầm, sếp không hề ra nước ngoài, khẽ hắng giọng một cái, rời tầm mắt đi: "Sếp còn chưa về, chắc còn mấy ngày nữa, hạng mục gặp chút khó khăn, cũng trì hoãn có chút lâu. Lần này tôi về trước là vì trấn an nhân viên công ty trước."

Quý Phong nghe thấy Phong tổng còn chưa trở về thì thở phào nhẹ nhõm, Phong tổng trở lại = muốn mèo, Phong tổng không trở lại = miu miu an toàn.

Ý cười trong ánh mắt Quý Phong đậm hơn rất nhiều: "Phong tổng nhớ miu miu sao? Muốn gọi video không?"

"Đúng vậy, đã mấy ngày không gặp được mèo, sếp...... Còn rất nhớ nó."

Thật ra bí thư Hách không chắc chắn lắm sếp có muốn hắn tới đây quấy rầy hay không, nhưng hắn thật sự không chờ được nữa, sếp à, anh có biết bởi vì một câu ra nước ngoài của anh mà hiện tại công ty tích tụ bao nhiêu hạng mục chờ anh phê duyệt hay không?

Cho nên, cuối cùng đến hạn mức tối đa, thật sự không thể đợi được nữa, bí thư Hách suy nghĩ rồi mang theo một túi thức ăn cho mèo tới.

Sau khi Quý Phong biết lần này bí thư Hách sẽ không mang miu miu đi thì rất hào phóng nhường lại phòng cho khách, còn tri kỷ đóng cửa lại.

Trong phòng cho khách tức khắc chỉ còn lại một người một mèo, bí thư Hách khẽ hắng giọng một tiếng, không dám nhìn sếp meo meo ở trên giường, hắn luôn cảm thấy lần này tới đây, ánh mắt sếp miu miu tựa hồ còn rối rắm, u oán hơn so với lần trước tới.

Bí thư Hách mở máy tính ra, nghe tiếng tay sếp miu miu gõ lên trên, như gõ vào tim hắn.

Sếp miu miu: Sao bây giờ cậu mới đến?

Bí thư Hách ngẩn ra, ánh mắt mang theo vui mừng: "Sếp cũng cảm thấy nhàn rỗi lâu như vậy không tốt có đúng không?"

Cuối cùng sếp cũng có chí cầu tiến, công ty rất cần sếp đó nha, hắn còn lo mình đến đây sớm như vậy sẽ cản trở sếp và Quý tiên sinh bồi dưỡng tình cảm, không ngờ sếp cũng đang chờ mong hắn tới.

Tay sếp meo meo cứng đờ, qua loa trả lời: Mang văn kiện đến không? Lát nữa tôi sẽ duyệt xong. Trước đó, tôi có chuyện muốn hỏi cậu, về người bạn kia của tôi.

Bí thư Hách: Tôi hiểu tôi hiểu, đương nhiên, lúc sếp gõ đến chữ 'bạn' đừng ngập ngừng thì tôi càng hiểu.

"Sếp nói chuyện...... của bạn sếp đi, tôi chắc chắn mình biết gì sẽ nói hết không giấu giếm nửa phần, bằng toàn bộ lòng nhiệt tình và sự kiên nhẫn nhất giúp sếp...... giúp bạn sếp giải đáp." Bí thư Hách ngồi xổm ở mép giường.

Sếp miu miu cứ cảm thấy vừa nãy bí thư Hách nói đến từ 'bạn' khẽ dừng một chút rất quái lạ, nhưng hắn nóng lòng muốn biết cách Quý Phong nói bạn trai mèo nhỏ trước đấy là thật hay là giả, người duy nhất hắn có thể nói cho nghe chỉ còn có bí thư Hách.

Ngay từ đầu sếp miu miu không muốn tiết lộ bí mật của Quý Phong, nhưng nhớ tới lúc ấy ở đó có rất nhiều người, tên Địch Thành kia cùng với cô gái muốn phương thức liên lạc có vẻ như không quá bất ngờ, thậm chí cô gái kia còn chúc phúc nó và Quý Phong thiên trường địa cửu.

Cho nên sếp miu miu hoài nghi có phải chỉ có mỗi mình cảm thấy kỳ lạ hay không, những người khác đều thấy quen rồi.

Sếp miu miu càng trầm mặc, trong lòng bí thư Hách càng bất ổn bất an.

Hắn luôn cảm thấy sếp...... Lần này trở về cứ lạ lạ, còn kỳ lạ hơn so với lúc trước hoài nghi bản thân mình có phải có ý gì với Quý tiên sinh hay không.

Chẳng lẽ trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì mà hắn không biết ư?

Cuối cùng sếp miu miu động tay nhỏ bắt đầu gõ chữ: Là như này, lần này cũng là chuyện của bạn tôi, bạn tôi...... Cậu ấy nuôi một con...... cún con.

Vì sợ bí thư Hách phát hiện, sếp miu miu ngẫm nghĩ, sửa lại một vài từ.

Bí thư Hách: "............" Ừm, cún con, được thôi, sếp vui là được.

Sếp miu miu lén lút nhìn bí thư Hách một cái, phát hiện mặt hắn tràn đầy mong chờ và tò mò tiếp tục chờ đợi mà không hoài nghi chút nào mới yên tâm: Vốn dĩ nuôi một con cún con rất vui vẻ cũng không có gì, chỉ là mấy ngày trước, người bạn này của tôi mang cún con đến quán bar, có người tỏ tình với người bạn này của tôi, sau đó...... người bạn này lập tức nói cậu ấy có một anh bạn trai nhỏ, chính là cún con nằm trong lòng cậu ấy, bí thư Hách cậu nói xem...... điều này có phải không bình thường hay không?

Bí thư Hách vốn đang ngồi xổm, càng nghe, lưng hắn càng chậm rãi thẳng lại: Ôi đệt, không ngờ lần này bạn sếp thật sự không phải là chính sếp, mà lại là Quý tiên sinh ư?

Quý tiên sinh biết chơi như vậy sao?

Anh bạn trai nhỏ ư......

Bí thư Hách thậm chí có thể nghĩ đến nội tâm giãy giụa rối rắm kích động không ổn tí nào lúc sếp nghe thấy cái từ này, dù sao thì lúc sếp còn đi học, bởi vì thiên phú cao, không phải người tầm thường nên liên tục nhảy lớp, bên cạnh hắn đều không phải là bạn cùng lứa tuổi nên tất nhiên không có hứng thú với người còn nhỏ tuổi như hắn, cũng không có ai tỏ tình.

Sau khi lớn lên sếp say mê với sự nghiệp, gần như không lộ mặt, theo lẽ tất nhiên bên ngoài cũng không ai biết hoàn cảnh của sếp, cũng không nghĩ thế nào cả, tuy nhân viên trong công ty từng gặp sếp nhưng không dám hành động, điều này dẫn tới sếp càng không hiểu gì về chuyện nam nữ, chuyện nam nam.

Bản thân sếp chính là mèo nên tất nhiên sẽ không nuôi thú cưng khác, cũng không hiểu...... "lời nói đùa" giữa chủ nhân và thú cưng, không chỉ nghe mà chẳng lẽ...... còn tưởng là thật sao?

Đột nhiên bí thư Hách thấy rất thông cảm cho sếp miu miu.

Sếp miu miu thấy bí thư Hách mãi không nói gì, trong lòng không yên, liếc xéo hắn một cái: Bí thư Hách?

Bí thư Hách khẽ hắng giọng một tiếng: "Sếp, thật ra...... chuyện này thật sự rất bình thường."

Sếp miu miu tức khắc trợn to mắt mèo, bí thư Hách thậm chí còn nhìn thấy tay sếp miu miu đặt trên bàn phím đang duỗi ra năm ngón, lộ ra đệm thịt mềm mềm vô cùng, nhìn thật là......

Hắn cũng muốn sờ một cái.

Bí thư Hách mạnh mẽ áp xuống loại hành động nguy hiểm không thực tế này, giải thích: "Sếp, cách nói này của bạn sếp thật ra...... là chuyện bình thường, nhưng đó cũng chỉ là nói đùa thôi. Hoặc là nói, là đùa vui, có phải là cho dù bạn sếp nói cậu ấy đã có bạn trai nhưng cô gái kia cũng chưa từ bỏ ý định có đúng không? Cho nên lúc đấy bạn sếp mới lấy...... cún con trong lòng làm lá chắn. Để cho cô gái kia biết cậu ấy thật sự không có hứng thú với cô ấy, cho dù không có bạn trai cũng sẽ không chọn cô ấy. Đồng thời cũng giải vây cho cô ấy, để cô ấy không đến mức mất mặt trong trường hợp này. Bởi vì cậu ấy đã có bạn trai, cho nên đối với lời tỏ tình của cô gái kia, cậu ấy chỉ có thể tiếc nuối từ chối chứ không phải là cậu ấy không muốn nhận lời cô ấy."

Sếp miu miu giật mình tại chỗ.

Bí thư Hách không đoán ra tâm tư của sếp, chỉ có thể tận chức tận trách nói: "Cho nên sếp à, bạn sếp nói như vậy thật sự rất bình thường, đó chỉ là một lời nói đùa, không thể coi là thật. Điều này còn khá tốt, nói như vậy, rất nhiều quan hốt shit thậm chí còn coi thú cưng nhà mình là con trai con gái."

Bí thư Hách tưởng tượng một chút, nếu cả ngày Quý tiên sinh mà gọi sếp là con trai, trời đất ơi, hình ảnh này quả thực...... Nghĩ cũng không dám nghĩ.

Cho nên...... gọi bạn trai mèo sẽ tốt hơn so với gọi con trai đó sếp ơi!

Bí thư Hách thấy sếp bị đả kích, dứt khoát nói sang chuyện khác: "Sếp, hơn nữa bạn sếp không phải còn có tình cảm khác với bạn mình sao? Hắn đã nghiệm chứng xong là bản thân thích bạn mình hay chỉ là ở bên nhau lâu nên sinh ra ảo giác chưa?"

Sếp rũ mắt xuống, móng vuốt nhẹ nhàng duỗi ra rồi khép lại, nó không nói rõ được cảm giác trong lòng mình là gì, nó cảm thấy như thở phào nhẹ nhõm, rồi lại không hiểu sao có chút mất mát.

Bí thư Hách nhìn cái bộ dạng này của sếp miu miu thì đã hiểu, sếp lần đầu mới biết yêu, hắn cũng không thể thúc giục sếp mà chỉ chậm rãi dẫn dắt, nhỡ đâu sếp đi lầm đường, nhỡ đâu về sau Quý tiên sinh không thích sếp, mà sếp lại hãm sâu vào trong đó.

Lấy hiểu biết của bí thư Hách đối với sếp, sợ là cả đời này sếp cũng sẽ không thể dứt ra được.

Nhân lúc hiện giờ sếp mới biết tâm ý của mình, hẳn là còn chưa trầm mê đến mức độ dục vọng thân thể, bí thư Hách suy nghĩ rồi thử đề nghị: "Sếp, nếu bạn sếp thật sự không nghiệm chứng được, vậy thì tôi đưa ra một cách nhé?"

Sếp miu miu ngẩng đầu nhìn sang.

Bí thư Hách nói: "Sếp, có lẽ là do bạn sếp và bạn của bạn sếp vẫn luôn ở bên cạnh nhau nên sinh ra ảo giác, không bằng tách ra một đoạn thời gian, nếu thật sự động tâm, không đơn giản chỉ là tình cảm giữa bạn bè thì lúc tách nhau ra chỉ thấy nhớ nhung càng dày đặc, một ngày không thấy như cách ba thu. Nếu thật sự chứng minh được lòng mình, sếp...... bạn sếp nên sớm theo đuổi...... người bạn kia chút đi."
Quý tiên sinh ưu tú như vậy, vạn nhất chờ lúc sếp chậm rãi thông suốt, Quý tiên sinh bên kia đã tìm được đối tượng làm cậu ấy phải lòng thì lấy tính cách của sếp, đến lúc đó người chỉ biết chôn sâu phần cảm tình này vào đáy lòng sẽ chỉ có mình sếp.

Nhân lúc bây giờ Quý tiên sinh còn chưa tìm được đối tượng, sếp nhận ra lòng mình mà sớm ra tay mạnh mẽ theo đuổi được cậu, như vậy về sau sếp cũng sẽ không hối hận, sớm ôm được mỹ nam về.

Hơn nữa hình người của sếp đẹp không phân cao thấp với Quý tiên sinh, mà Quý tiên sinh đối với thân mèo của sếp thì...... Rảnh rỗi lại hôn một cái, sờ sờ ôm ôm một cái, ít nhất là không ghét bỏ sếp.

Vậy thì ít nhất sếp đã có một nửa cơ hội.

Dù sao thì sếp miu miu có ưu thế mà người khác không có, còn đúng lúc cái ưu thế này lại hợp ý Quý tiên sinh.

Tay sếp miu miu cào giường một cái, có chút nghĩ không thông.

Rồi lại không thể không thừa nhận đề nghị này của bí thư Hách đúng thật là có thể làm hắn bình tĩnh lại một chút, suy nghĩ cẩn thận tình cảm của mình.

Bí thư Hách đi theo sếp lâu như vậy nên rất hiểu sếp, nhận ra sếp đã động lòng, hắn đã biết làm như thế nào, cười tủm tỉm cầm văn kiện lần này mang đến đưa lên.

Sếp miu miu nghĩ thông suốt rồi đưa ra quyết định, sau đó tĩnh tâm xử lý văn kiện.

Quý Phong vẫn luôn kiên nhẫn đợi một giờ, lúc cửa phòng cho khách vang lên, cậu mở cửa đi ra ngoài, bí thư Hách cười với cậu: "Quý tiên sinh, quấy rầy lâu như vậy tôi nên về rồi."

Quý Phong tiễn bí thư Hách tới cửa, lúc sắp đóng cửa, bí thư Hách như đột nhiên nhớ ra gì đó: "Đúng rồi suýt chút nữa đã quên, thân thể của sếp đã gần như khỏe hẳn, đến lần sau quay trở về, hẳn là sẽ......" Tầm mắt hắn lướt qua phòng cho khách.

Quý Phong không ngờ vẫn phải tới ngày này, tuy cậu không nỡ nhưng cuối cùng vẫn cười đáp: "Được, đến lúc đó bí thư Hách nói trước với tôi một tiếng, tôi sẽ đích thân đưa miu miu tới."

Bí thư Hách nghĩ cũng chỉ có mấy ngày thôi, chờ sếp nghĩ thông suốt xong phỏng chừng sau này...... Quý tiên sinh muốn đuổi sếp miu miu đi sợ là sếp cũng sẽ không đi.

Nghĩ vậy, áy náy trong lòng bí thư Hách đối với Quý Phong phai nhạt một chút, mấy ngày mà thôi, chắc chắn Quý tiên sinh sẽ không trách hắn.

Đương nhiên, nếu sếp không thật sự động tâm......

Nhưng lấy hiểu biết của bí thư Hách đối với sếp, hắn vẫn cảm thấy sếp hẳn là...... sẽ lún vào.

Vạn nhất có trường hợp đặc biệt, bí thư Hách nghĩ, không được thì đến lúc đó hắn lại tìm mấy con mèo lớn lên giống y như đúc sếp miu miu, đích thân mang đến đây cho Quý tiên sinh coi như bồi thường.

Không thể có được sếp miu miu, vậy thì cậu ấy sẽ có được mèo..... thế thân của sếp miu miu.

Lại còn có tận mấy con.

Cho Quý tiên sinh hưởng hết *tề miu chi phúc.

(*Người ta gọi tổ hợp nhất thê nhất thiếp là: 'Tề nhân chi phúc'. Hiện nay chỉ một chồng có một vợ, nhiều bồ bịch là cuộc sống phú quý. - Theo Nguyệt Tử Lai)

Khi bí thư Hách rời đi, hắn cảm thấy mình đúng là một bí thư rất tri kỷ.

Trong phòng cho khách, sếp miu miu đang định nhảy xuống giường tìm Quý Phong, đột nhiên hắt xì liên tiếp mấy cái:???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.