***
——————————
Là một bé con thích cười nha~ [Chú thích của editor: Bé con gọi công là bố, thụ là cha.] 🏮🏮🏮 Một tiếng khóc vang dội xé toang sự yên tĩnh trong phòng phẫu thuật. Thư Uyển khẽ mở mắt, hàng mi run rẩy. Mặt nạ dưỡng khí che mất nửa tầm nhìn, trong tầm mắt mơ hồ chỉ có thể nhìn thấy bóng đèn phẫu thuật đang lắc lư. Ánh sáng loang lổ trên trần nhà cao vời vợi, lay động như mặt nước mà cậu đã từng nhìn thấy trong dòng sông lạnh giá vào đầu xuân năm ấy. Trên mặt nước vốn đen kịt u ám, chợt có vài tia sáng xuyên xuống, kéo cậu thoát khỏi cơn ngạt thở kéo dài. Cảm giác như được tái sinh. "Là một bé trai rất xinh đẹp." Lần đầu tiên thực hiện ca phẫu thuật sinh mổ cho đàn ông, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ theo kế hoạch, không phát sinh tình huống bất ngờ nào, em bé thuận lợi chào đời, các bác sĩ và y tá có mặt đều thở phào nhẹ nhõm. Y tá bế đứa trẻ đã được lau sạch sẽ, cân đo xong xuôi liền đưa cho Thư Uyển nhìn thoáng qua. Nhóc con vẫn đang gào khóc oa oa, nó cũng thật tự giác, bác sĩ còn chưa kịp vỗ, nó đã tự mình khóc lên rồi, coi như thoát được một cái tét mông. Đôi tay đứa nhỏ khum lại, tay chân vẫy loạn xạ, chỉ lo nhắm chặt mắt, khóc oang oang. Mặt nạ dưỡng khí bị hơi thở làm mờ đi, Thư Uyển nghiêng đầu, rốt cuộc cũng nhìn rõ sinh linh đã ở trong bụng cậu gần 10 tháng này. Đôi mắt hoe đỏ khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-toi-lai-ga-vao-hao-mon/4647823/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.