——————————
Tôi có một người bạn... 🏮🏮🏮 Trong căn phòng khách yên tĩnh, âm thanh của chiếc tivi được mở rất nhỏ. Thư Uyển ngã người vào ghế sofa, cầm một bản thỏa thuận mỏng trên tay. Rõ ràng là những nội dung đã thuộc nằm lòng, nhưng cậu lại xem đi xem lại, tỉ mỉ từng chút một, như muốn tách từng từ ra để hiểu lại, cố gắng tìm ra bằng chứng rằng thỏa thuận này chỉ là một trò đùa, không phải sự thật. Nhưng chẳng thu được gì. Xem đi xem lại chỉ thấy, hai bên lập nên thỏa thuận này thật sự không hề quen thân, giữa họ chỉ có Bên A và Bên B với cùng một định hướng lợi ích. Lật đến trang cuối cùng, phía sau là đơn thỏa thuận ly hôn. Ngón tay lướt qua chữ ký như rồng bay phượng múa ở cuối trang, Thư Uyển có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của Úc Hằng Chương khi ký thỏa thuận này, nhất định là hờ hững, không khác gì khi anh ký những hợp đồng thương mại khác. Tất cả đều chỉ là một giao dịch. Quay đầu lại, chương trình đang chiếu cảnh một buổi trưa nào đó, sau khi ăn cơm xong, cậu và Úc Hằng Chương ngồi trên ghế sofa trò chuyện. Trò chuyện một lúc, cậu buồn ngủ quá, ngả đầu dựa vào vai Úc Hằng Chương rồi ngủ thiếp đi. Úc Hằng Chương nhẹ nhàng đỡ đầu cậu, để cậu gối lên đùi anh. Người đàn ông lấy một chiếc chăn mỏng từ ghế sofa, đắp cho cậu. Bàn tay lớn đặt trên người cậu, vỗ vỗ chậm rãi như đang dỗ một đứa trẻ. Cho đến khi cậu cuộn tròn lại, yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-toi-lai-ga-vao-hao-mon/4647812/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.