——————————
Quả quýt chua, ngon, nhai nhai nhai... 🏮🏮🏮 "Giờ vẫn còn khó chịu à?" Úc Hằng Chương vặn nhỏ lửa, đến bên cạnh Thư Uyển vuốt lưng cậu, "Say xe sẽ không lâu như vậy, nếu là phản ứng do không hợp khí hậu thì cũng hơi nhanh quá rồi. Hay là đi khám bác sĩ đi." Thư Uyển xua tay, cậu che miệng đứng dậy, sắc mặt hơi tái: "Vốn cũng không khó chịu, chỉ là vừa ngửi thấy mùi canh gà thì bỗng nhiên muốn nôn thôi." "Em cảm thấy không có vấn đề gì lớn đâu, không cần đi khám bác sĩ đâu ạ." Thư Uyển nhận lấy ly nước Úc Hằng Chương đưa qua để súc miệng. Úc Hằng Chương quan sát vẻ mặt của cậu: "Thật sự không cần sao? Không phải vì không muốn đi khám nên mới cố tỏ ra mạnh mẽ đấy chứ?" "Tiên sinh..." Thư Uyển có hơi ngượng ngùng, cậu cố tình không để ý đến máy quay trong phòng, cúi đầu nói nhỏ với Úc Hằng Chương: "Không phải ạ, thật sự không sao mà." Úc Hằng Chương nhìn cậu một lúc: "Cũng không phải vì đang quay chương trình mà ngại chứ?" Thư Uyển phủ nhận, lắc đầu nguầy nguậy như cún con: "Không phải đâu ạ." Cậu đặt ly nước xuống, cầm một tay của Úc Hằng Chương áp lên má mình: "Tiên sinh sờ xem, em không có sốt đâu, ngài không cần lo lắng như vậy." Úc Hằng Chương thuận thế nhéo má cậu: "Được rồi, nếu có chỗ nào không khỏe thì nhất định phải nói ra, biết chưa?" Thư Uyển ngoan ngoãn gật đầu. Thế nhưng khi Thư Uyển đứng trước bếp, một cơn buồn nôn nữa lại ập đến. Cậu cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-toi-lai-ga-vao-hao-mon/4647800/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.