——————————
Quá khứ đã qua rồi, tương lai còn ở phía trước. 🏮🏮🏮 "...Alo? Xin chào?" "Thư Uyển, rốt cuộc con muốn thế nào mới chịu buông tha cho Tiểu Trạch? Trước kia dì đối xử với con đâu có tệ? Dì đâu có ngược đãi con, đúng không? Vậy mà con lại ức h**p Tiểu Trạch như thế! Kết hôn với Úc Hằng Chương rồi thì con nghĩ mình ghê gớm lắm à? Đừng quên! Cuộc hôn nhân này là do dì giới thiệu cho con đấy có biết không!?" "A lô? A lô?? Thư Uyển, sao không nói gì đi..." Chiếc điện thoại bị giật lấy, Úc Hằng Chương ngắt cuộc gọi ồn ào, ngón tay lướt một cái đã đưa số máy đó vào danh sách chặn. Anh trả điện thoại cho Thư Uyển, giọng nhàn nhạt: "Không chặn thì còn chờ gì nữa?" "À... Cảm ơn tiên sinh... Em chỉ muốn bà ấy đừng gọi lại nữa thôi." Thư Uyển gãi gãi má. "Quên mất còn có thể chặn số." "Trước đó đã gọi cho em rồi à?" "Vâng, lúc đầu thì cha có gọi một lần, nhưng thái độ không gay gắt như vậy, chỉ bảo em đừng tạo dư luận trên mạng nữa. Em nói với ông ấy chuyện này em không thể kiểm soát được, ông ấy lại hỏi ngược lại em có phải đang uy h**p ông ấy không... Thật là vô lý hết sức." Thư Uyển rất phiền muộn. "Sau đó thì là bà Lưu, gọi mấy lần, đều bảo em bỏ qua cho Thư Trạch." Thư Uyển bất lực: "Em có làm gì cậu ta đâu, hơn nữa, chẳng phải chính cậu ta là người bày trò hãm hại em trước sao?" Úc Hằng Chương hiểu vì sao Thư Bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-toi-lai-ga-vao-hao-mon/4647798/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.