***
——————————
Suýt nữa thì bị phu quân hiểu lầm rồi... 🏮🏮🏮 Tại một bãi đỗ xe hẻo lánh trong phim trường, có một chiếc xe con không mấy nổi bật đang đậu. Dưới sự dẫn đường của trợ lý, Thư Uyển vội vàng chạy mấy bước, lên xe, liền nhìn thấy người mà cậu mong được gặp. "Úc tiên sinh!" Tháng 5 vừa đến, thời tiết đã dần ấm lên, sau khi cửa xe mở ra, một vệt nắng chiều nghiêng nghiêng theo bước chân Thư Uyển len lỏi vào trong xe. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu ửng đỏ, không biết là vì chạy nhanh hay là lúc tẩy trang quá gấp. Đôi mắt lúc nào cũng dịu dàng ánh lên niềm vui, giống như một chú cún con tràn đầy mong đợi cuối cùng cũng gặp được chủ nhân. Trong đầu Úc Hằng Chương bỗng hiện lên một phép so sánh có phần không thích hợp, tất nhiên không hề mang ý xúc phạm, chỉ là dáng vẻ hiện tại của Thư Uyển thật sự khiến anh nhớ đến con Samoyed mà Phương Thư Nhã nuôi trong biệt thự. Mỗi lần nhìn thấy anh, con chó trắng ấy cũng vẫy đuôi rối rít, ngoan ngoãn ngồi trước mặt anh, chờ được v**t v* đầu. Thế nên trong ánh mắt vui mừng của Thư Uyển, Úc Hằng Chương không kiềm được mà đưa tay lên xoa xoa đầu chú cún nhỏ không có đuôi này. Chú cún khựng lại, hai má trắng trẻo lập tức đỏ ửng. Thư Uyển vội thu lại sự hào hứng quá mức, chậm rãi ngồi sát lại bên Úc Hằng Chương, nhẹ nhàng hỏi: "Hôm nay anh không đến công ty à? Sao lại đến đây?" Úc Hằng Chương gập lại tập tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-toi-lai-ga-vao-hao-mon/4647774/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.