“ Thiển Thiển, mau dậy đi nào!” Ngoài cửa Triệu Nhã Chi ôn hoà gọi.
Trên giường cô gái lăn một cái, mơ màng mà xuống giường, mở cửa.
“ Mẹ, sao phải dậy sớm như vậy? Con buồn ngủ quá.”
Triệu Nhã Chi cưng chiều nhìn về phía con gái mình còn đang ngái ngủ, vài phần tình thương người mẹ trào dâng, thật đáng yêu!
Giọng nói càng thêm ôn nhu, “Hôm qua không phải đã nói rồi sao, hôm nay phải tham gia yến hội Dạ gia, con nhanh lên, chúng ta phải sửa soạn thật tốt.”
“ Được ạ!” Đóng cửa lại, đi đến phòng vệ sinh rửa mặt một phen, sau đó xuống ăn bữa sáng, những người khác đều đã có mặt.
“Tam ca, anh lại có thể dậy rồi.”
“ Đây còn không phải đi tham gia yến hội sao? Dựa theo thường lệ, hôm nay tham gia yến hội nhất định phải dậy sớm, tam ca đã thành thói quen. Sau vô số lần bị hai anh trai mình vạch mặt, Tô Giác đã có thể thản nhiên đối mặt với lời trêu chọc của em gái mình.
“Yên tâm đi, Thiển Thiển. Đến lúc đó khi em đang tạo hình anh cũng có thể híp mắt một chút.”
“Đây là anh đang chia sẻ kinh nghiệm sao?”
“ Ừm ừm, anh chỉ nói với mình em thôi đấy nhé.”
“ Hai anh em các con lại đang nói thầm cái gì thế?” Tô phấn mở miệng hỏi.
“ Được lắm, lão Tam, em với Thiển Thiển vậy mà có bí mật nhỏ.” Tô ngọc ghen nói.
“Hâm mộ đi, nhị ca.”
Đôi khi Tô Thiển thật sự cảm thấy mấy đại lão này ở nhà thật sự giống như con nít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-tro-thanh-nu-phu-hao-mon/212765/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.