Chỉ thấy tủ quần áo đều rất bảo thủ, váy trắng, hoàn toàn là thứ tiểu bạch hoa mới có thể mặc. 
Dựa theo ký ức, hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, đồng phục còn chưa nhận được. Chỉ có thể ở trong một đống quần áo cao cấp chọn lựa, mới tìm được ở góc xó xỉnh một chiếc váy đỏ có thiết kế tinh giản (tinh tế + đơn giản),nhưng lại có thể tôn lên nét nghịch ngợm đáng yêu của thiếu nữ. 
Tô Thiển tự nhiên rất thích, mặc lên, vừa vặn ôm sát thân hình thiếu nữ, eo nhỏ một tay có thể ôm hết được phác họa ra tới, hơi trễ vai có thể thấy được xương quai xanh tinh xảo. 
"Tiểu thư, ngài dậy chưa?" Ngoài cửa truyền đến giọng của Cố tẩu. 
Cố tẩu là quản gia trong nhà, sấm rền gió cuốn, làm việc cẩn thận, rất được bố mẹ Tô tín nhiệm. 
"Cố tẩu, cháu dậy rồi. Lập tức liền xong." 
Thanh âm thiếu nữ ôn nhu ngọt ngào truyền đến, làm người ta không khỏi sinh lòng hảo cảm. 
Sau khi rửa mặt xong lúc đi vào nhà ăn, nhị ca đã ngồi ở trên bàn cơm, trong mắt hẹp dài lóe lên ánh sáng nhạt, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng. 
"Nhị ca, chào buổi sáng." 
Tô Ngọc trên mặt nghi hoặc, em gái nhà mình trời sinh tính thẹn thùng, đương nhiên đây là bỏ thêm hiệu quả của bộ lọc kính muội khống, từ góc nhìn của người khác, Tô Thiển tính cách tối tăm, không thích nói chuyện. 
Nhưng thấy em gái mình thay đổi, Tô Ngọc vẫn rất là vui vẻ, "Thiển Thiển, chào buổi sáng." 
Ừm, thanh âm cũng mang theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-tro-thanh-nu-phu-hao-mon/212754/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.