Cảnh Thời làm việc cho đến sắp tám tháng mới xin nghỉ phép.
Bụng cậu không tính quá lớn, hơn nữa vừa vặn đến mùa đông, mặc áo len rộng thì không dễ nhìn ra, cho nên các đồng nghiệp không có ai nhận ra.
Sau khi xin nghỉ phép xong, cậu và Đô Đô làm ổ trong nhà. Mấy tháng nay, trong nhà từng được cải tạo, gần như nơi Cảnh Thời có thể tiếp xúc đều được bố trí lại một lần nữa, toàn bộ các phương hướng phải đảm bảo an toàn cho cậu.
Hơn nữa phần lớn các nơi trong nhà cũng được cải tạo như khu vui chơi cho trẻ em, rất khó tưởng tượng Lộ Ý Trí có thể sống trong hoàn cảnh gu trẻ em thế này.
Nhưng trông Lộ Ý Trí, lại rất tự nhiên.
Người vui vẻ nhất đương nhiên vẫn là bé mập, bé bây giờ không cần đi làm, mỗi ngày đều có thể dính lấy cha, còn có một đống người lớn cưng chiều bé vây quanh bé.
Ngày tháng ấm áp vui vẻ trôi qua chừng hơn một tháng, ngày dự sinh của Cảnh Thời đã đến.
Lộ Ý Trí đã chuẩn bị cho cậu một phòng bệnh đơn, Cảnh Thời vào viện được mấy ngày nhưng chẳng hề có phản ứng, nên muốn về nhà.
Nhưng thấy Lộ Ý Trí mỗi ngày không về, ở đây với cậu, cậu ngại nói cái này.
Sáng sớm hôm nay.
Sau khi Lộ Ý Trí thức dậy, như thường lệ trước đi qua hôn cậu, rồi lại hỏi mấy câu, thấy bộ dạng Cảnh Thời lười biếng không muốn nói chuyện thì ra ngoài đi làm.
Ước chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3515069/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.