Bữa cơm với nhà họ Tiết đã được sắp xếp vào ba ngày sau, Cảnh Thời và Lộ Ý Trí dẫn theo Đô Đô, ông cụ Lộ cũng đi, bên nhà họ Tiết là hai cụ nhà họ Tiết, Tiết Ngạn, Tiết Tâm Viễn cũng có.
Vốn không muốn dắt theo Đô Đô, dù sao cũng liên quan đến chuyện cũ năm xưa, quá trình có lẽ sẽ không vui lắm, nhưng vừa nhắc đến đề nghị này đã gặp phải phản đối mãnh liệt đến từ bản thân bé mập.
Lý do rất có sức thuyết phục, sao ăn cơm lại không dắt theo bản cục cưng!
Sau khi mặc xong quần áo cho bé, Cảnh Thời mới đi thay đồ, Đô Đô mở to đôi mắt tròn ướt át nhìn về phía cửa, lát sau có thể do quá lo lắng, sải chân ngắn đến chỗ lối ra ngồi lên ghế nhỏ.
Cảnh Thời thay xong quần áo đi ra nhìn thấy bộ dáng ngay ngắn của bé, cười chết rồi, chẳng qua vừa rồi lúc nói chuyện điện thoại với Lộ Ý Trí thuận miệng nói một tiếng, không ngờ bị bé nhớ kĩ.
Nhìn xem bị dọa kìa.
Cảnh Thời cười đi qua, nhéo gương mặt mũm mĩm của bé, cố ý nói: "Sao Đô Đô lại ngồi ở đây, xe của ba Lộ con còn chưa đến nữa."
Đô Đô giang cánh tay bổ nhào vào trong lòng Cảnh Thời, tủi thân nói: "Cha, cơm cơm."
Cảnh Thời lặng lẽ châm chọc bé ở trong lòng, cái khác không biết, nhưng ăn cơm vĩnh viễn là thứ nhất.
Trên mặt lại vẫn như cũ cười dịu dàng, cậu sờ đầu tròn của Đô Đô, dỗ dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513106/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.