Hai người nhìn nhau chốc lát, Cảnh Thời thăm dò nói: "Ngài Lộ, hay anh để họ lấy bớt một phần về?"
Lộ Ý Trí nghiêng người nhìn bên ngoài, có hơi khó xử: "Không tốt lắm, họ đâu phải nhân viên Lộ thị, có thể sẽ phàn nàn."
Cảnh Thời: "....?"
Các vệ sĩ ngoài cửa run rẩy.
Ai, ai dám phàn nàn?
Đô Đô vểnh bụng đứng đó, dường như không hiểu tại sao cha và chú phải đứng nói chuyện ở cạnh cửa, đợi bé nhìn thấy rõ một đống người mặc đồ đen ngoài cửa, bị dọa sợ nhanh chóng chạy đến đằng sau Cảnh Thời.
"Cha."
Lộ Ý Trí nhìn Đô Đô, vẻ mặt vô tội nói: "Đô Đô sợ."
Cảnh Thời: "...." Anh cũng biết Đô Đô sợ.
Thấy Cảnh Thời nói không ra lời, Lộ Ý Trí nhếch môi, vẻ mặt tự nhiên nói: "Tôi đã mua...thuê phòng bên cạnh, chuyển đến bên đó nhé."
Người áo đen ngoài cửa vừa nghe hai chữ bên cạnh, đã tự giác chuyển đồ vào.
Lúc này Cảnh Thời mới nhìn thấy, cửa phòng bên cạnh đã mở.
Cậu vừa muốn từ chối, Lộ Ý Trí đã đưa tay cho Đô Đô: "Đô Đô, chú mua cho con rất nhiều đồ chơi, chú mang con đi xem thử."
Bé mập cười ha ha đưa tay cho Lộ Ý Trí, toàn bộ quá trình không có một giây do dự.
Đi được một nửa, còn quay đầu gọi Cảnh Thời: "Cha."
Bàn tay còn lại giơ về phía Cảnh Thời, ý là cha nhanh đi theo.
Cảnh Thời: "...."
Không cần bé mập này nữa.
Qua một lát, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-mang-thai-con-cua-lao-dai/3513091/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.