Nó giống như bánh răng vận mệnh đã chuyển động đến quỹ đạo chính xác, cuối cùng Thẩm Ý vẫn dẫn Giang Ngộ về nhà.
Tuy rằng trong lòng Tô Uyển Dung rất khó chịu nhưng ai bảo Thẩm Ý lại thích cơ chứ, cho nên bà chỉ có thể trơ mắt nhìn Giang Ngộ quang mình chính đại ôm chăn đi vào phòng của Thẩm Ý.
Nhưng thật ra, Thẩm Ý đã dẫn Giang Ngộ về nhà vào buổi tối của tết Nguyên Đán, thừa dịp Thẩm Phục Sinh cùng Tô Uyển Dung chưa trở về mà ngủ lại một đêm rồi đi, hơn nữa đêm đó hai người cũng chỉ đơn thuần đắp chung một cái chăn nói chuyện phiếm hết đêm, căn bản không có tiến thêm một bước nào cả. Kết quả ngày hôm sau Giang Ngộ trực tiếp kéo vali nói muốn tới nhà họ Thẩm ở.
Cho đến khi Tô Uyển Dung về nhà thì thấy Giang Ngộ đang bám dính đi theo phía sau Thẩm Ý, lúc đó bà còn tưởng mình đang nằm mơ, bà dụi dụi đôi mắt, sau nhiều lần xác nhận bà trở tay cầm lấy chổi lông gà trong tay người hầu, trước khi mọi người kịp phản ứng bà đã đánh xuống người Giang Ngộ, ngay cả đầu chổi cũng bị đánh gãy.
Thẩm Ý đau lòng che chở cho Giang Ngộ ra phía sau mình.
Ba người trong phòng khách dùng loại tư thế "Diều hâu bắt gà" đầy buồn cười chạy đông chạy tây.
Thẩm Phục Sinh vừa bước ra khỏi thư phòng, hai bên thái dương đã giật nảy lên, ông vội vàng chạy tới ngăn cản Tô Uyển Dung, còn khuyên nhủ bà: "Tiểu Giang tới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-bi-vai-chinh-thu-cam-tu/3511480/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.