Tắm rửa xong, Thẩm Ý quấn khăn trên đầu ra khỏi phòng tắm, mái tóc ướt đẫm nước tí tách nhỏ giọt.Giang Ngộ cắm máy sấy giúp cậu thổi khô tóc. Hơi gió ấm vù vù thổi bên tai, Thẩm Ý lười biếng nằm dài trên người hắn, chóp mũi ngập tràn mùi dầu gội và hương gỗ thoang thoảng tỏa ra từ người hắn.Hai người không nói gì nhưng bầu không khí lại không có chút ngại ngùng nào, trái lại vô cùng bình yên.
"Xong rồi." Giang Ngộ khom lưng, hôn xuống khóe môi hồng của cậu.
Ban ngày đã làm chuyện khó nói, buổi tối hiển nhiên Giang Ngộ sẽ buông tha cậu. Thẩm Ý được hắn ôm trong lòng, da kề da, ổ chăn ấm áp.
"Em có muốn tôi đi cùng Hoắc Viễn Khuynh không?" Giang Ngộ bỗng nhiên nhìn vào mắt cậu, hỏi: "Nếu như em đồng ý thì tôi sẽ đi, nếu không tôi sẽ báo lại anh ta."
Thẩm Ý bất ngờ, não chợt nhớ lại đề nghị Hoắc Viễn Khuynh đã đề xuất trong bữa cơm hồi tối. Tuy nói là lời đề nghị nhưng thật chất lại giống lời mời ép buộc hơn, như thể gã đã xác định Giang Ngộ sẽ đồng ý.
Theo lời của Hoắc Viễn Khuynh, công ty của gã đã phát hiện ra trân châu ở bờ biển Giang Đông. Trân châu này thuộc loại hiếm có, được người khác gọi với cái tên "Sa Trân" tức là trân châu tự nhiên, trên thị trường vô cùng hiếm thấy, một khi xuất hiện sẽ lập tức đội giá trên trời. Song, địa hình ở Giang Đông phức tạp, đội khai thác mới đến cũng không dám khai phá lung tung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-bi-vai-chinh-thu-cam-tu/3511473/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.