"Thẩm Ý... Thẩm Ý......"
Hai mắt cậu như bị dính vào nhau, dù thế nào cũng không mở ra được, ý thức của Thẩm Ý vẫn đang hôn mê, mơ mơ hồ hồ nghe được ai đó đang gọi mình, giọng nói lúc xa lúc gần.
Dường như đã qua một lúc lâu, âm thanh bên tai đến như thuỷ triều đánh úp lại, ngón tay Thẩm Ý giật giật, cố hết sức mở bừng mắt ra, cậu phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường mềm mại, cả người mềm nhũn mệt mỏi.
Đây là một căn phòng rất rộng rãi, rèm cửa nửa kín nửa mở, mặt trời hiếm có khi toả ra ánh nắng chói chang, mạnh mẽ tràn vào trong phòng.
Cho nên hiện tại cậu đang ở đâu?
Thẩm Ý nhíu mày, chống tay ngồi dậy, đang lúc cậu còn đang nghiền ngẫm suy đoán thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra. Thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là một đôi chân đi chiếc giày da bóng màu đen, rời lên phía trên là một chiếc quần tây ôm lấy cặp chân dài.
Trái tim Thẩm Ý co rút lại, cậu ngước mắt lên, đập vào mắt cậu là một người đàn ông, một người đàn ông vô cùng đẹp. Tóc đen trên trán được vuốt gọn gàng bằng sáp, để lộ ra những đường nét tuyệt mỹ trên khuôn mặt, ngũ quan thâm thuý, hốc mắt hơi sâu cùng với đôi mắt đào hoa dài hẹp lại thanh tú, điểm thu hút nhất chính là nốt ruồi lệ ở cuối đuôi mắt.
Đây là...... Giang Ngộ.
Sau khi Thẩm Ý thấy rõ người trước mặt, trái tim giống như bị một bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-bi-vai-chinh-thu-cam-tu/3511454/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.