Thẩm Ý gian nan nuốt miếng hoành thánh, phía dưới bị đồ vật thô nóng cạ cạ vào mông, cậu chống khuỷu tay lên bàn chồm người về phía trước, cố gắng thoát ra.
Giang Ngộ lại không cho cậu có cơ hội, công kích đuổi theo, đem tấm lưng của cậu dán chặt vào cơ ngực rắn chắc của hắn. Môi mỏng hé mở gặm cắn vành tai trắng nõn, từ cổ họng phát ra giọng nói trầm thấp từ tính "Ăn cơm là việc của em, làm em là việc của tôi."
Giang Ngộ vừa nói vừa đẩy bát hoành thánh đến trước mặt Thẩm Ý kêu cậu ăn.
Thẩm Ý từ nhỏ đến lớn được dưỡng vừa trắng vừa mềm, da mặt mỏng, chỉ một câu trêu chọc này của Giang Ngộ cũng đủ làm cậu xấu hổ đến đỏ mặt. Cậu quay mặt sang một bên duỗi tay ngăn cản động tác càn rỡ của hắn.
Giang Ngộ đưa tay bóp lấy khuôn mặt nhỏ xinh của Thẩm Ý xoay lại, ép buộc cậu phải nhìn vào mắt hắn, còn tay kia vòng qua ôm lấy eo cậu chế trụ không nhoài về phía trước.
Cánh môi mỏng lạnh phủ lên đôi môi đỏ mọng ấm áp, đầu lưỡi vươn dài dễ dàng cạy mở hàm răng, tiến công càn quét.
Tiếng nước bọt trao đổi vang vọng khắp phòng ăn.
Đầu lưỡi Thẩm Ý bị Giang Ngộ kéo ra ngậm vào trong miệng, nhân cơ hội đó mà nước bọt cũng theo ra ngoài chảy dọc khóe miệng.
Giang Ngộ ôm Thẩm Ý xoay người lại, để hai người mặt đối mặt.
Bất ngờ bị ôm xoay ngồi mạnh xuống khiến mông thịt trơn bóng chưa kịp chuẩn bị mà như cái lò xo bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-toi-bi-vai-chinh-thu-cam-tu/1004936/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.