Chúng tiên sau khi nghe nói tân đế kế thừa thiên địa tam giới đã định, nhao nhao tiến đến chúc mừng.
Nhóm Bách Hoa tiên tử nhảy múa, đủ mọi đóa hoa màu sắc rực rỡ bay lả tả, rơi đầy mái tóc đen Huyền Lâu.
Chỉ là tân đế lại buông thõng đôi mắt, lẻ loi trơ trọi đứng một mình trên đỉnh Như Cung, không nói một lời, cũng không động đậy.
Chúng tiên ngự kiếm bước trên mây, xoay quanh vòng vo hồi lâu, lời chúc mừng nói ra, lại không ai hưởng ứng, lập tức hai mặt nhìn nhau.
"Con giết cha, tuy là do thiên đạo dẫn dắt, bài trừ Cựu đế có tham lam suy bại, là chính đạo, nhưng xét về tình cảm, hoàn toàn không dễ dàng tiếp nhận, Thiên đế sa sút tinh thần cũng là trong dự liệu, chư vị không cần quá khẩn trương." Có tiên nhân nói như thế.
Phần lớn đều gật đầu chấp nhận cách lí giải này, chỉ có Ti Mệnh thiên quân nằm trên vân sàng, ngậm bút ngọc, cười nhìn Nhân Duyên tiên tử.
"Tiên tử nên chú ý." Ti Mệnh thiên quân nói, "Ta thấy vị Thiên đế xem ra là được nhân duyên ngoài ý muốn kia cứu giúp, tuy chỉ là nhân duyên ngắn ngủi như hạt sương, nhưng nhìn bộ dáng này của Thiên đế, Nhân Duyên tiên tử sợ là phải gánh vác mấy phần tức giận."
Nhân Duyên tiên tử nhíu mi nhìn Huyền Lâu, buồn bực thở dài: "Thiên ý tặng sinh cơ, bỏ lỡ nhân duyên cũng là chuyện trong dự liệu. Nhưng ta cho rằng, hiện tại hồn phách của Thiên đế không ổn định..."
Ti Mệnh thiên quân lơ đễnh: "Cùng phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-ta-phu-quan-khong-phai-nguoi/528198/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.