Tuyết Liễu đưa thức ăn đến đây, nói là Lâu Vạn Lý kêu người đưa tới.
"Tiểu thư không trở về Xuân viện sao?"
Vân Niệm Niệm miệng ngậm chân vịt nhẹ gật đầu.
Tuyết Liễu hơi u oán: "Kia, ngày mai trước giờ Mão, ta sẽ tới hầu hạ tiểu thư rửa mặt."
Ngày mai, Tư ma ma muốn các nàng giờ Mão hai khắc đến học, nếu tiểu thư không muốn trở về Xuân viện, nàng liền phải tới sớm giúp Vân Niệm Niệm rửa mặt.
Vân Niệm Niệm nhíu mi, mơ hồ không rõ nói câu gì.
Lâu Thanh Trú ở bên cạnh cẩn thận thổi lửa than, giúp nàng hâm nóng cháo, thấy nàng nghẹn, lên tiếng nói: "Không vội, ngươi cứ từ từ ăn, không muốn đi ngày mai cũng không cần phải đi."
Tuyết Liễu: "Nhưng kia là khóa học của ma ma trong cung..."
Lâu Thanh Trú vuốt vuốt ống tay áo, Kim câu trong tay khẽ khuấy động than trong lò, buông mắt, nhàn nhạt lên tiếng: "Ăn nhiều, bị sợ hãi, đêm lạnh phong hàn, trượt chân, trẹo chân... Ngày đầu tiên tiến vào thư viện, không quen khí hậu, hoàn cảnh xa lạ bất cứ chuyện gì cũng có thể phát sinh."
Tuyết Liễu: "Thiếu gia là có ý tứ muốn gạt ma ma?"
Lâu Thanh Trú: "Như thế nào gọi là gạt? Ta chỉ là đem những chuyện có thể xảy ra nói nói trước với nàng ta mà thôi."
Lâu Thanh Trú chỉ vào Vân Niệm Niệm: "Ngươi xem bộ dạng của Niệm Niệm này, rất dễ dàng sinh bệnh, cho dù không phải nàng bệnh thì cũng sẽ là ta, cho dù đêm nay không việc gì, sáng mai cũng không biết chừng, ta có lừa người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-ta-phu-quan-khong-phai-nguoi/528177/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.