Lê Sơ cảm giác được bản thân được đặt lên một cái giường lớn mềm mại. Ấm áp đang dựa vào đột nhiên di chuyển, độ ấm quanh thân cũng chậm rãi biến lạnh.
Mùi trà mây dễ ngửi cũng chậm rãi rời xa, Lê Sơ khó chịu mở bừng mắt.
Nàng nhịn không được nôn khan, nhưng sức lực xoay người cũng không có, mùi cá tanh lại phảng phất nổi lên quanh mũi, khiến nàng cảm thấy cực kỳ không khỏe.
Tác dụng này quá mãnh liệt và cường bạo, Lê Sơ cảm thấy mình giống như đang nằm trong đống xác cá, hơn nữa đầu cũng càng ngày càng choáng.
Ninh Mạn Thanh xoay người đi lấy nước, quay đầu lại đã thấy bộ dáng Lê Sơ phát run không mở mắt lên nổi.
Cô lập tức quay trở về, bị Lê Sơ ôm lấy tay, cô không giãy giụa, thuận thế ngồi ở mép giường, đem đầu Lê Sơ gối lên đùi mình, chậm rãi đút Lê Sơ uống nước.
Lê Sơ uống hai ngụm, nàng cũng khát nước, nhưng so với nước, nàng càng thích mùi tin tức tố đang vờn quanh hơn, nàng nắm chặt tay Ninh Mạn Thanh, tham lam ngửi từng ngụm từng ngụm.
Cảm giác ghê tởm lại được áp trở về lần nữa, Lê Sơ được mùi hương vây quanh cảm thấy thân thể của mình như bay bổng lên, cảm động chậm rãi chảy nước mắt.
Tươi mát cỡ nào! Thơm tho cỡ nào! Cứu mạng nàng, nàng không muốn nằm trong đống xác cá!
Ninh Mạn Thanh tùy ý nàng ôm tay hít ngửi tin tức tố, dùng tay còn lại gọi điện cho hội sở, cho người đưa đồ vật mình muốn lên.
Ninh Mạn Thanh rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-ta-bi-nu-chu-danh-dau/211737/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.