Giữa tháng 11, ánh mặt trời trong ngày lạnh băng lộ ra, xua tan sương mù vài ngày trước. 
Lê Sơ vừa mới quay xong một cảnh diễn trong nhà, sau khi diễn xong, Tiền Đóa Đóa vội vàng cầm áo khoác đi đến phủ thêm cho Lê Sơ, kéo nàng vào lều. 
Trong lều có một lò cái lò sưởi, Lê Sơ cảm giác máu sắp đông cứng của mình lại hoạt động linh hoạt hơn một chút rồi, nàng hít hít cái mũi, ôm túi chườm nóng, trong tay cầm nước ấm, cuộn người trên sô pha. 
Nơi này đã bắt đầu vào đông, nhưng cảnh diễn vẫn còn ở mùa thu, cũng may nhiệt độ không khó ở đây không tính là quá lạnh, không đến mức làm biểu tình gương mặt trở nên quá cứng ngắt. 
"Lê Tử, thay quần áo đi, sương mù tan rồi, đạo diễn Kỷ nói diễn cảnh 733." 
Triệu Tri Xuân trùm áo khoác bông đi vào lều, lúc tiến vào còn mang theo mấy phần hàn ý. 
"À được, em đi liền, Ninh lão sư đâu rồi, không phải chị ấy còn ở trong liều bên kia sao?" 
Lê Sơ đứng lên, cảnh diễn thứ 733 là một cảnh diễn tình cảm mấu chốt trong phim, vốn dĩ phải quay trước đó, nhưng vì thời tiết vẫn luôn bị dời lại. 
"Đạo diễn Kỷ kêu chị ấy rồi, chắc chờ tầm 10 – 20 phút nữa đi, đạo diễn Kỷ kêu em đi thay quần áo trước." 
Lê Sơ gật đầu, bọc mình thành một quả bóng, đi đến phòng hóa trang. 
Triệu Tri Xuân ở phía sau bộ dạng cuồng tiếu, Lê Sơ không quan tâm hắn, hắn cười kệ hắn đi, thời tiết thế này thật cmn lạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-ta-bi-nu-chu-danh-dau/1198317/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.