Roi vừa rút ra, Giáo chủ nháy mắt ngoan ngoãn lại: "Thánh Nữ tỷ tỷ, ta không thiếu ái."
Cũng may Tiêu Tâm Nguyệt cũng chỉ là muốn hù dọa nàng, thấy nàng ngoan ngoãn lại, mới thu hồi roi.
Nhưng mà Giáo chủ tựa hồ chỉ có bảy giây ký ức cá vàng, cũng không hấp thụ được giáo huấn, mắt thấy uy hiếp đã giải trừ, nàng lập tức truy vấn: "Thánh Nữ tỷ tỷ, ngươi không phải dùng kiếm sao? Roi này từ đâu có?"
"Hành tẩu giang hồ, chỉ biết dùng một loại vũ khí thôi sao được? Kiếm của ta không dễ dàng ra khỏi vỏ, đó là dùng để giết người. Đến nỗi thời điểm giết người, dùng roi là đủ rồi." Tiêu Tâm Nguyệt nhìn Giáo chủ bằng ánh mắt thập phần thân thiện.
Chu Châu Anh: "............."
Nữ chủ tác phong đã run lại S a, để người nhìn thấy da thịt xương cốt đều ẩn ẩn phát đau.
Này thật là trong nguyên tác nữ chủ vừa mỹ lại tiêu soái sao? Nàng như thế nào lại cảm thấy nữ chủ mang thuộc tính phúc hắc a?
Tiêu Tâm Nguyệt sau khi đe dọa nàng xong, lại đem đề tài kéo về chính sự: "Giáo chủ đoán không sai, dư nghiệt Ma giáo các ngươi xác thật đang tập hợp lại, bất quá cũng may mắn Giáo chủ lúc trước cho ta một diệu kế, tạm thời giải được nguy cơ lửa sém lông mày."
Chu giáo chủ: "?"
Nàng vì sống tạm, cho nên nói qua rất nhiều, cũng thật sự quên đi diệu kế mà chính mình nói ra để đối phó Ma giáo.
Tiêu Tâm Nguyệt nhắc nhở nàng: "Giáo chủ chỉ cách ta giam giữ ngươi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-nu-chu-nang-den/497239/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.