Thời điểm Tiêu Tâm Nguyệt tiến vào nhà lao, liền thấy giáo chủ vẻ mặt buồn bực ngồi liệt trên ghế huyền thiết của nàng. Trên bàn điểm tâm đã ăn xong, chỉ còn dư nửa chén đậu nành, còn nổi lên một tầng đậu da. 
Khi nàng còn chưa tiến vào, Chu Châu Anh có chút chờ mong nhỏ, hy vọng là nàng, lại sợ là nàng. Khi nàng tiến vào rồi, lại thấp thỏm mà nhìn trộm nàng một cái, sau đó lại ra vẻ cao lãnh mà dời đi ánh mắt. 
Tiêu Tâm Nguyệt không quá để ý về sự ngạo kiều trong đôi mắt nhỏ, hỏi: "Như thế nào còn dư lại nửa chén đậu nành? Uống không ngon? Là ai nói lãng phí đồ ăn thì đáng xấu hổ?" 
Chu Châu Anh bị nàng nói tới chột dạ, này là mất bò mới lo làm chuồng, Tiêu Tâm Nguyệt cố ý đổ đi nửa chén đậu nành. 
"Ai, Thánh Nữ tỷ tỷ, ta không phải không muốn làm chuyện đáng xấu hổ nha, là ngươi không cho ta cơ hội." 
Tiêu Tâm Nguyệt mày nhăn nhẹ, lộ ra ánh mắt khiêu khích, nói: "Bị lạnh." 
Chu Châu Anh tính tình lạc quan, vừa rồi có chút buồn bực, lúc này lại vui vẻ: "Thánh Nữ tỷ tỷ là lo lắng ta uống xong bị lạnh bụng?" 
Nàng một khi cảm nhận được nữ chủ phóng ra thiện ý, liền theo cây cột mà bò lên. 
"Chăn này là Thánh Nữ tỷ tỷ để người đưa tới sao? Tối hôm qua cũng may có cái chăn đệm này, bằng không sẽ lạnh đến ngất xỉu. Bất quá Thánh Nữ tỷ tỷ, ta có thể nói một cái yêu cầu nho nhỏ không? Căn phòng này cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-nu-chu-nang-den/497228/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.