Đại chiến giữa hai triều đã kết thúc, hoàng đế mệnh đoàn người Trương Văn Kỳ mau chóng hồi kinh để phong thưởng. Trương Văn Kỳ không hề nghi ngờ, nàng lập tức thu dọn lại hành trang chuẩn bị hồi kinh.
Ngô Ưu nhìn nàng bận rộn thu dọn đồ đạc, chân mày không ngừng cau lại.
Cứ như vậy hồi kinh, chẳng phải là để mặc cho hoàng đế xâu xé sao, nhưng Ngô Ưu cũng không có lý do để ngăn cản. A Tử nói, Trương Văn Lý sẽ bám trụ rồi trì hoãn Trương Văn Kỳ, cũng không biết là có thể thuận lợi hay không.
Trương Văn Kỳ sửa sang lại hành lý, quay đầu liền thấy Ngô Ưu cau mày lo lắng, nàng không khỏi hỏi: "Làm sao vậy? Hiện giờ đại chiến đã kết thúc, ngươi có thể trở về gặp Ngô tướng quân và Triệu tiểu thư, có cái gì phiền lòng sao?"
Ngô Ưu tất nhiên không thể nói ra lý do chân chính, nàng hoài nghi chỉ cần bản thân nói ra, Trương Văn Kỳ liền sẽ xem nàng là kẻ điên.
Người này tốt thì tốt, nhưng mà cảm giác như nàng bị hoàng đế tẩy não...
Ngô Ưu chỉ có thể cười qua loa, bảo rằng bản thân không sao.
Trương Văn Kỳ thấy nàng không muốn nói thì cũng không có miễn cưỡng, nàng thu thập đồ nhét vào trong bao quần áo, sau đó tiếp tục trấn an Ngô Ưu: "Ngươi chiến công hiển hách, sau khi trở về bệ hạ nhất định sẽ thăng quan cho ngươi."
Ngô Ưu cười gượng, đáp: "Như vậy thì thật tốt quá."
Đáng tiếc, Ngô Ưu cũng không muốn khen thưởng gì cả, thậm chí ngược lại Ngô Ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-mo-ra-don-gian-hinh-thuc/1139995/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.