Lúc Thẩm Thứ ngẩng đầu lên, người đứng trước mặt Kiều Nhung đã chuyển từ đạo diễn Tống thành Phó Thời Kiêu. Trong phút chốc, hai tròng mắt cậu suýt chút nữa rớt ra ngoài, trong lòng cậu âm thầm mắng một tiếng, “Đệt.”
Cậu không thể nào ngờ rằng Phó Thời Kiêu lại dám bỏ thuốc đại lão nên vô cùng sốc. Tuy nhiên, khi cẩn thận nghĩ kỹ lại cậu cảm thấy chuyện này hợp lý chứ không phải không. Dù sao thì cũng chỉ có mỗi Kiều Nhung mới có thể khiến cho Phó Thời Kiêu làm ra hành động điên cuồng như vậy.
Ngoài mặt Thẩm Thứ giữ vững sự bình tĩnh nhưng trong lòng cậu lúc này đang nổi lên sóng gió. Bản thân cậu dùng đầu gối cũng có thể đoán ra được ảnh đế bỏ thuốc gì vào trong ly champagne của đại lão.
Hèn gì cậu cứ cảm thấy khung cảnh này có chút quen quen. Cậu còn nhớ ngày đầu tiên bản thân vừa mới xuyên vào quyển tiểu thuyết này, một nữ minh tinh không biết điều đã dám bỏ thuốc Kiều Nhung mới khiến anh lăn giường với nguyên chủ.
Thẩm Thứ xoa cằm xùy một tiếng, thầm nghĩ chẳng lẽ Phó ảnh đế cũng muốn đi con đường lăn giường đó giống ông đây à? Mà đại lão chắc sẽ không bị trúng cùng một kế tận hai lần đâu, nhỉ?
Tuy nhiên giây tiếp theo, Thẩm Thứ liền thấy Phó Thời Kiêu vừa nói vài câu vừa đưa ly champagne trên phải cho Kiều Nhung. Kiều Nhung giương mắt nhìn hắn rồi cụp mắt xuống, tay trái đang đút trong túi quần vươn ra nhận lấy chiếc ly trước mặt mình.
Thẩm Thứ: Đm!!!
Thẩm Thứ ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-he-voi-dai-lao-co-chap/1023707/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.