Edit: Cá
Beta: Yuyu + Dii
“Các ngươi đang nói gì đấy?”
Giọng Tấn Vọng truyền tới từ phía trước, không đợi Diệp Thư trả lời, Úc Diễn đã hành lễ với hắn: “Tại hạ muốn tặng Hoàng phi một ít lễ vật.”
Tấn Vọng: “Lễ vật gì thế, mở ra trẫm xem nào?”
“Không được.” Úc Diễn đè nắp hộp gấm lại, y nghiêng đầu cười với Tấn Vọng, “Ở đây có quá nhiều người, không tiện cho lắm. Đợi lát nữa trở về tẩm cung, bệ hạ và Hoàng phi hãy mở ra xem sau.”
Tròng mắt Tấn Vọng khẽ chuyển động, hắn và Úc Diễn liếc nhìn nhau, lờ mờ nhận ra điều gì đó.
Lát sau, Tấn Vọng gật đầu: “Trẫm hiểu rồi, Nhị hoàng tử có tâm quá.”
Úc Diễn nhanh chóng theo sứ thần lên đường, Tấn Vọng ra lệnh cho người hầu cầm lấy hộp gấm rồi bế Diệp Thư lên.
”! ” Bỗng nhiên bị nhấc lên làm Diệp Thư giật nảy mình, “Ngươi làm gì thế?!”
“Bế ngươi lên xe ngựa.” Tấn Vọng liếc y, “Chân hết mềm rồi sao?”
Diệp Thư: “...”
Người đến cổng thành để đưa tiễn không chỉ có bá quan trong triều mà còn có rất nhiều dân chúng. Mọi người đều thấy được hành động của Tấn Vọng.
Hai tai Diệp Thư đỏ ửng, khẽ nói: “Nhiều người đang nhìn lắm đấy.”
Tấn Vọng khẽ cười: “Để bọn họ thấy trẫm chiều ngươi như thế nào, không phải rất tốt sao?”
“Ngươi…”
“Được rồi, ngoan nào.” Tấn Vọng hôn lên má Diệp Thư, y lườm hắn một cái rồi ngừng ngọ nguậy.
Tấn Vọng bế Diệp Thư lên xe ngựa, lệnh cho người hầu đánh xe trở về.
Còn bá quan trong triều và dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-bi-bao-quan-danh-dau/1603434/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.