Edit: Chanh
Beta: Yuyu + Dii
“Được, ta và con sẽ cùng nhau cố gắng, thể hiện thật tốt.”
______________________
Tấn Vọng không nhanh không chậm cởi quần áo trên người Diệp Thư xuống.
Làn da trắng như sứ của y hơi ửng hồng, khẽ run lên trong không khí lạnh rồi căng cứng lại do căng thẳng.
“Thả lỏng ra.” Tấn Vọng nhẹ giọng lên tiếng.
Thái y nói, không được hấp tấp khi đối xử với khôn quân đang mang thai, động tác cần dịu dàng, nhẹ nhàng chậm rãi, làm theo từng bước.
Lúc trước, chắc chắn Tấn Vọng chưa bao giờ nghĩ tới có ngày hắn phải kiên nhẫn như vậy. Hắn cúi đầu, hôn lên đuôi mắt Diệp Thư.
Sau đó là gò má, mũi, môi…
Tấn Vọng cẩn thận hôn y, con ngươi hơi tối lại, nhìn người dưới thân chăm chú.
Giờ phút này, động tác dịu dàng đầy cẩn thận lại trở thành một kiểu dằn vặt kéo dài, đại não của Diệp Thư bị lửa dục trong kì phát tình thiêu đến mơ màng, hai tay vội vàng kéo quần áo của Tấn Vọng.
Nhưng hai tay y hoàn toàn mất sức, gần như kéo không ra lực.
“Tấn Vọng…” Diệp Thư khàn giọng kêu lên, giọng nói vừa bất lực vừa tủi thân: “Tấn Vọng…”
“Ngươi đúng là…” Tấn Vọng bất lực thở dài một tiếng, ngón tay thon dài bao lấy.
…
____(dấu ba chấm mà ai cũng hiểu nó là gì đó)____
…
Kỳ phát tình của khôn quân đến một cách nóng vội và kịch liệt, lúc trước hai người kiêng kỵ rất nhiều, kìm nén quá lâu, bây giờ có thể buông thả, vừa tiến vào đã không thể ngăn cản.
Chờ Diệp Thư tỉnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thu-bi-bao-quan-danh-dau/1603432/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.