Thế là Vũ Văn Dận kéo chăn nhỏ vào trong ngực, hướng về phía bụng cậu bắt đầu xoa xoa. Lực đạo Vũ Văn Dận dùng vừa phải, chăn nhỏ bị xoa tới cực kỳ thoải mái, giống như một con mèo ngửa mặt thành hình số 8 (八) lộ ra cái bụng với chủ nhân, cả chăn đều thoải mái, thậm chí gần như muốn ngủ thẳng ở trong lòng Vũ Văn Dận.
"Đừng ngủ." Vũ Văn Dận thần kỳ cảm nhận được ý tứ của chăn nhỏ, cúi đầu nói: "Ngoan, lên giường ngủ."
Nhưng chăn nhỏ lười biếng không muốn động, chơi xấu mè nheo trong ngực Vũ Văn Dận một chút, sau đó vương ra hai góc chăn nhỏ muốn ôm.
Bộ dáng ngây thơ khiến cho Vũ Văn Dận nhẹ cong khóe miệng, nhận mệnh ôm lấy cậu lên trên giường. Trên đường chăn nhỏ ở trong lòng Vũ Văn Dận tự dùng thuật thanh tẩy làm sạch bản thân, chỗ bị khóc ướt cũng biến mất. Vừa lên giường còn rất tự giác bày ra bộ dáng quy củ như một chiếc chăn bình thường được trải phẳng, còn vặn vẹo uốn éo như con sâu lông, ý tứ rõ ràng bảo Vũ Văn Dận nhanh chóng đi vào ngủ.
Hoàn cảnh sống của Trường Đức cung không biết tốt hơn mấy trăm lần so với Thiên viện của vương phủ, giường vừa dài vừa rộng, lại có đệm rất dày vô cùng thoải mái, bốn phía còn treo mành và màn trướng, chất lượng vải vô cùng tốt và hoa mỹ. Vũ Văn Dận yêu thương vuốt ve lưng 'sâu lông', nhưng không lập tức lên giường, mà xoay người mở cái tủ được làm từ cây tử đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3428133/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.