Thẩm Đồng xuyên thành con mèo nhỏ cũng chưa từng sợ nước, hoàn toàn không nghĩ tới bản thân sau khi biến thành một cái chăn lại sợ nước.
Nhìn thấy nước nóng đổ đầy thùng gỗ, chăn nhỏ theo bản năng bị dọa sợ, theo bản năng ôm chặt Vũ Văn Dận, thậm chí cả xấu hổ cùng tức giận vừa rồi đều quên sạch, luống cuống tay chân dùng bốn góc chăn ôm lấy cổ, bả vai và thắt lưng của Vũ Văn Dận, sống chết cũng không muốn bị thả vào thùng.
Chăn vốn rất sạch rồi, không cần tắm! Tắm rửa thì không phồng cũng không mềm, cơ thể vừa ướt lại vừa xẹp!
Đáng tiếc Vũ Văn Dận không nghe được tiếng lòng đang gào thét của chăn nhỏ.
Hắn chỉ cảm thấy cái chăn trong ngực đột nhiên giống như dính lên người mình, dùng sức kéo hai cái cũng không thể lôi xuống, có chút hoang mang dừng lại một chút.
Chăn nhỏ tự cho là thông minh dùng bốn góc chăn quấn chặt Vũ Văn Dận, nhưng lại quên cơ thể mập ùng ục của bản thân còn có một đống lòi ở bên ngoài. Thế là Vũ Văn Dận không kéo được góc chăn, lập tức cúi người xuống thùng gỗ, trước tiên đem phần chăn lộ ra bên ngoài nhúng vào trong nước.
A a a a ướt cái mông rồi!
Vào giờ phút cái mông bị dính nước này, chăn nhỏ suýt chút nữa đã sợ tới nhảy ra âm thanh, góc chăn đang dính Vũ Văn Dận cũng vì đó mà thả lòng. Vũ Văn Dận nhân cơ hội kéo chăn từ trên người mình xuống, cẩn thận thả toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3384132/chuong-128.html