Tầng dưới cùng khách sạn có một bể bơi rất lớn, mà Bùi Liệt và cá chép nhỏ sẽ ở ngay tầng một, bể bơi gần như là đối diện cửa. Thích nước là thiên tính của loài cá, cá chép nhỏ nhìn thấy bể bơi thì ánh mắt sáng lên. Bên kia vừa mới vào ở, bên này đã không nhịn được cởi giày trực tiếp nhảy vào trong bể bơi.
Lập tức một tiếng ùm vang lên, trên mặt nước theo đó bắn lên một mảng bọt nước.
Bùi Liệt đang thu dọn đồ đạc vội vàng xoay người, nhưng đã không nhìn thấy bóng dáng của cá chép nhỏ rồi. Tên nhóc kia đảo mắt đã vui vẻ chìm xuống đáy bể, kêu ùng ục trong nước phun ra từng tràng bong bóng nhỏ, sau đó mới chậm rãi nhô đầu lên.
Biết rõ thiếu niên là một con cá chép yêu, nhưng Bùi Liệt vẫn cảm thấy căng thẳng khi không thấy cậu nhô lên, trong lòng có chút lo lắng. Vì trời đã đen kịt, Bùi Liệt chỉ nhìn được mặt nước mà không nhìn được xuống đáy, không biết bể sâu cạn ra sao. Nếu như bể bơi cạn, cá chép nhỏ đột nhiên nhảy xuống như thế, không chừng sẽ bị đụng đầu, không khỏi nhăn mày lại nói: "Sao lại vội vàng hấp tấp như vậy, lỡ đâu không cẩn thận ngã thì sao?"
Cá chép nhỏ ở trong nước thoải mái hơn nhiều so với ở trên cạn, hoàn toàn không nghĩ là mình sẽ có chuyện gì được. Cho nên đối với sự ngạc nhiên của Bùi Liệt thì lấy làm lạ, sau đó lại theo bản năng nghĩ tới bé con, cho là nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3335226/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.