Ban đêm, tháp đồng hồ phía xa đã điểm mười một giờ khuya.
Khắp nơi một mảnh tĩnh lặng, góc tường trống rỗng, trên tầng cao nhất của tòa nhà đối diện với một cái sân nhỏ lại lặng yên không một tiếng động xuất hiện một người đàn ông áo đen. Trong hoàn ảnh không trăng không sao lờ mờ, người đàn ông trong nháy mắt đã bố trí chỗ đứng nhỏ hẹp của mình thành một trận địa ẩn nấp kiêm chỗ rút lui. Sau đó nhanh chóng lưu loát lắp ráp khẩu súng bắn tỉa giảm thanh hạng nhẹ SV-99 mà lúc nào cũng mang theo trong túi xách tùy thân. Hắn đặt súng lên đầu vai, nghiêng góc 30 độ, nhắm về phía cổng vào của khoảng sân phía xa.
Hắn giống như một bức tượng, duy trì một tư thế lặng lẽ ẩn nấp, toàn thân như là một phần của bóng tối, hoàn toàn hòa vào trong bóng đêm.
Gió đêm ẩm ướt, lãnh lẽo mang theo một loại tĩnh lặng thâm trầm của cái chết. Đôi mắt thâm thúy của người đan ông lặng lẽ nhìn về phía cánh cửa hội trường. Không có khẩn trương bất an, không có phiền muộn mất kiên nhẫn, và cũng không hề có sợ hãi.
Hắn đang đợi. Truyện Đông Phương
Đợi con mồi xuất hiện.
Đôi tay cầm súng hoàn mỹ như một nghệ sĩ piano, thon dài sạch sẽ, khớp xương rõ ràng, lớn mà hữu lực, chưa từng ra mồ hôi hay phát run, bất kỳ lúc nào cũng có thể duy trì vững chắc như núi. Đó là một đôi tay sát thủ.
Nghề sát thủ này, Bùi Liệt đã làm tám năm, chuyện giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/3318583/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.