Hàn Doanh là ai, đừng nói là Thẩm Đồng, coi như là đối mặt với vài chuyên gia về súng, không vết tích tháo đạn ra đối với hắn là điều dễ dàng. Thẩm Đồng bị sặc đến nói không ra lời, Hàn Doanh cẩn thận từng li từng tí vỗ nhẹ lưng hắn hống: "Bảo Bảo không sao rồi a.."
Thẩm Đồng rốt cục dừng sặc, loại cảm giác nghĩ mà sợ kia làm cho cậu có chút sợ hãi không thôi, trái tim đau đớn, không biết khí lực từ nơi nào tới, cậu mạnh mẽ đem Hàn Doanh đẩy ra, từ trước đến giờ câu chưa từng nổi giận đến như vậy: ".. Ngươi người này đầu óc có bệnh đại biến thái!"
Hàn Doanh không để ý bị hắn đẩy xuống giường, đầu đụng vào chân giường, phát ra một tiếng vang. Hắn ngẩn người, sau đó lại vui vẻ nói: "Bảo Bảo tức giận như vậy, là bởi vì lo lắng cho ta sao?"
Thẩm Đồng bị nói trúng tim đen có chút xấu hổ, càng tức hơn: "Cút!"
Hàn Doanh không chỉ có không lăn, trái lại không biết xấu hổ tiến lên phía trước tiếp tục hỏi: "Bảo Bảo càng sinh khí, liền nói rõ càng để ý ta, có đúng hay không?"
Thẩm Đồng mím chặt môi không để ý tới Hàn Doanh, mà Hàn Doanh nhìn thiếu niên, không nhịn được lộ ra nụ cười sủng nịnh. Trong ngày thường coi như là cười nụ cười của hắn cũng giống như hoàng hôn mùa đông, thoáng cái liền qua, chưa từng cười một cách chân tâm giống như lúc này, kiên cường cùng lạnh lùng, nghiêm nghị trên mặt tiêu tan, giống như dương quang xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/2845452/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.