Đáng tiếc trong hai chiếc rương đều không có huy chương.
Trong chiếc rương Labrador tìm được là một quả táo, đã bị nó sung sướng tớp thẳng. Lưu Dương thì lại có thẻ phạt, yêu cầu phải học theo tiếng chó sủa mười tiếng.
Ngay lập tức anh bạn nhỏ cảm thấy vô cùng ưu thương.
Thế là Tạ Thi Thi bắt đầu dạy Lưu Dương lách luật: "Có thể bảo Tiểu Cáp kêu hộ, dù sao thì các cậu cũng cùng đội với nhau."
"Tiểu Cáp" Lưu Dương liền ngồi xổm xuống nói chuyện với Tiểu Cáp: "Mau kêu vài tiếng đi."
Nhưng mà Tiểu Cáp vừa rồi còn sủa rất vui vẻ, giờ thì làm thế nào cũng không thèm mở miệng, đồng thời dùng bộ mặt khinh bỉ điển hình của Husky mà liếc nhìn Lưu Dương.
Cảm thấy cái biểu tình này thật sự rất hay, thợ quay phim chèn thêm một câu ghi chú rất to, phù hợp với phụ đề: Cách khinh bỉ chuẩn mực.
"Ha ha ha" Ông chú Hoàng Kỳ xấu xa nhịn không được ở bên cạnh xen vào "Tôi nói cậu nghe này đồng chí Tiểu Dương, chắc chắn là do lúc nãy cậu nói cậu thông minh hơn nó nên mới chọc nó không vui. Cậu phải biết là chúng ta là người, làm sao có thể đọ sự thông minh với chó, cậu nói có đúng không?"
Đứa trẻ Lưu Dương đơn thuần sửng sốt, vẫn không cảm thấy lời này nói có gì không đúng, ngược lại chăm chú lắng nghe Hoàng Kỳ tiếp tục lắc lưu nói: "Cái này, cậu tranh thủ xin lỗi nó, cũng nói mình thấy nó thông minh nhất, nó nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-yeu-tinh-to-no-toan-the-gioi/2845332/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.