Kỳ Lạc thật sự lo lắng đến phát cáu.
Phó Cửu Cửu đành phải nghiêm túc giải thích lại một lần nữa: "Lần này là do tớ muốn ly hôn."
Sợ y không tin, cậu giơ tay lên thề: "Thật đó."
"Thật không?" Kỳ Lạc vẫn còn nghi ngờ: "Lúc trước chẳng phải cậu nói rằng dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ ở cạnh anh ta cả đời sao?"
"Cả đời?" Phó Cửu Cửu nghe vậy thì giật mình, sau đó cậu tự giễu cười nhạt: "Sao có thể?"
"Sao lại không thể?" Kỳ Lạc không đồng ý.
"Cậu xem, ba mẹ tớ, tớ và Lâm Quận," Phó Cửu Cửu nói: "Tình cảm là thứ đã được định sẵn để xuống dốc rồi."
Cũng không phải là không có ngoại lệ, thế nhưng có rất ít ngoại lệ.
"Vậy tại sao cậu không nhìn ba mẹ tớ?" Kỳ Lạc nghiêm túc phản bác: "Đến khi ba tớ qua đời, bọn họ vẫn còn rất tốt, mẹ tớ đơn thân nuôi tớ nhưng cũng chưa từng nghĩ đến chuyện tái hôn đấy."
Nếu ông ấy vẫn còn sống thì sao? Nó có thể tiếp tục mãi không?
Những lời này suýt chút nữa đã thốt ra, song Phó Cửu Cửu đã kịp thời nuốt xuống.
Cậu im lặng một lát, sau đó cười bảo: "Cậu nói đúng."
"Tuổi còn trẻ, đừng suy nghĩ lung tung nữa." Kỳ Lạc thở phào, lại hỏi: "Chú ở bên kia có biết không?"
"Không, tớ còn chưa kịp nói." Phó Cửu Cửu nói, sau đó lại rất tự nhiên bảo: "Mẹ tớ..."
"Đúng rồi." Kỳ Lạc như mới tỉnh mộng: "Sắp tới là ngày giỗ của dì rồi, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-vo-cu-cua-ba-tong-thi-toi-noi-nhu-con/2514306/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.