Mười tám ngọn nến được cắm trên bánh, Trương Bác hiên đốt từng ngọn nến, rồi kéo Tô Tễ Tinh qua để cậu ước và thổi nến.
Tô Tễ Tinh nhắm mắt thầm ước trong lòng, rồi mở mắt dùng một hơi thổi tắt hết nến, trong phòng bao lập tức vang lên tiếng vỗ tay cùng hoan hô.
“Chúc mừng cậu đã trưởng thành!” Trương Bác Thiên vừa vỗ tay vừa cầm một chai rượu đập thật mạnh lên mặt bàn, cười khì khì: “Đại ca, mấy lần trước ăn cơm anh đều nói trẻ vị thành niên không thể uống rượu, hôm nay không đùn đẩy được nữa nhé? Sinh nhật mười tám tuổi một đời chỉ có một lần thôi, phải chúc mừng cho tốt chứ, không say không về nhé?”
“Đúng đó, đúng đó, tới tới tới, rót rượu! Chúng ta mỗi người kính anh Tinh một ly, chúc anh Tinh năm nào cũng có hôm nay, tuổi nào cũng như tuổi này!”
Từng ly từng ly rượu được kính tới trước mặt Tô Tễ Tinh, cậu liếc nhìn, mấy thằng này được, tất cả đều là rượu nồng độ cao, 52 độ, chơi lớn thế này, chắc cả đám đã quyết tâm phải cho cậu nằm đo ván đây!
Cậu đời trước chính là đột tử trên bàn nhậu, nên đời này vẫn còn tâm lý bóng ma với rượu, có thể không đụng nhất định sẽ không đụng tới.
Nhưng hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của cậu, không uống thì thật quá vô lý.
Cũng may cậu đã có chuẩn bị trước.
Tô Tễ Tinh cầm một chén rượu, giơ lên cười nói: “Rượu tôi có thể uống, nhưng quà của mấy đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-vat-hi-sinh-ta-khien-nam-chinh-tro-nen-noi-tieng/2993960/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.