Kỹ thuật ăn vạ của đứa nào hơn đứa nào?
Thầy Trịnh thấy bả vai của Giang Lê đang không ngừng run rẩy, ông còn nghĩ rằng cậu đã bị doạ đến mức bật khóc nên lập tức mở miệng bảo, "Được rồi, tất cả về hết chỗ để học đi, tan lớp Tan Minh đến văn phòng của tôi."
Chủ nhiệm lớp đã lên tiếng, các bạn học đều sắp xếp bàn ghế về chỗ cũ.
Từ Minh bởi vì quá đau nên được đưa tới phòng y tế, đương nhiên là vì không kiểm tra ra được gì nên anh ta phải về sớm để được kiểm tra chính xác hơn.
Giang Lê có thể bình yên mà thất thần.
Nhưng mà thất thần chuyện gì? Tất nhiên là nói chuyện với hệ thống rồi.
404 bảo: "Danh dự của tra công với các bạn trong lớp giảm xuống rồi, tiến độ ngược tra đã đạt 5%, tích được 15 điểm."
"Vậy thì sao nào? Tôi đã nói với cậu là sẽ kiếm lại được mà." Giang Lê hài lòng đáp, "Không hổ danh là tôi."
404: ". . ."
Hệ thống đột nhiên học được một từ mới – tự luyến.
Nếu như đã tích được điểm, Giang Lê lập tức đổi lấy đạo cụ bảo vệ mà hệ thống đã nhiệt liệt đề cử trước đó. Khi đạo cụ tới tay cậu có xem xét kỹ một lần, phát hiện ở bên trên có một dòng chữ rất nhỏ: [Tặng bạn sinh mệnh thứ 2 - Tới đánh tui đi, đánh tui đi nè, có đánh cũng không có chết đâu nha lêu lêu!]
Hmmm, cái giọng điệu đáng bị ăn đập thật chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-vai-chinh-truyen-nguoc-toi-he-cung-voi-tong-tai-ba-dao/3548319/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.