Editor:hoameei
Thời tiết rất tốt, gió nhẹ man mát, trên bờ tường một mèo một ma, lười nhác giống như không xương, dưới tường ba nam một nữ, ăn mặc lộng lẫy, tràn đầy sức sống.
Nhìn từ vị trí đứng, người thiếu niên được vây quanh kia hẳn là người đứng đầu, so với những người khác có vẻ trưởng thành hơn chút, vóc dáng cũng cao hơn một đoạn.
Tiêu Mặc ngắm nghía một hồi, ừm, người vẫn còn thấp hơn Sở Kinh Lan mấy phân.
Giám định xong, lớn lên không cao hơn Sở Kinh Lan, nhưng lại trông già hơn Sở Kinh Lan.
Tiêu Mặc ghé trên lưng mèo lười, nghe thấy vị tiểu thư duy nhất trong nhóm mở miệng: "Chúc mừng đại ca Úc Sinh, lần này ra ngoài thu hoạch được tương đối khá, buổi tuyển chọn ba ngày sau... A không, bên trong bí cảnh Mộ Sơn nhất định có thể bộc lộ tài năng!"
Thiếu niên được vây quanh, cũng chính là Úc Sinh, cười ha hả: "Ngũ muội không phải cũng vậy sao? Lần này tất nhiên tất cả chúng ta đều có thể lấy được tư cách tham gia bí cảnh, đến lúc đó mọi người giúp đỡ lẫn nhau, đừng để Sở gia mất mặt."
Mấy người tâng bốc lẫn nhau, chỉ có một người dáng vẻ gầy yếu không mở miệng, có lẽ là người có tính cách hướng nội nhất, giữa những âm thanh vui sướng yếu ớt nói: "Lần này Sở Kinh Lan là người dẫn đội, chúng ta không cân nhắc tới chào hỏi hắn trước sao?"
Câu này vừa nói ra, bầu không khí vui vẻ đột nhiên khựng lại, nụ cười trên mặt mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-tam-ma-cua-nhan-vat-chinh/3512533/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.