Chương trước
Chương sau
Lộ Thiên Tinh tức giận, không điều chỉnh nhịp thở, thế là bị sặc nước. Vị mặn của nước biển lấp kín khoang miệng, tràn vào lồng ngực.
Tiếng hệ thống đọc công thức nấu ăn vẫn văng vẳng trong đầu: 【 Ăn cá phải cẩn thận, đừng để bị hóc xương...】
Lộ Thiên Tinh giãy giụa, vươn tay níu vào thành bể.
【 Tốt nhất là chuẩn bị thêm cơm đề phòng ăn chưa no. 】
Đầu vừa ngoi lên khỏi mặt nước đã biết mất, một con cá vảy đỏ hoa văn vàng kim rớt cái tõm xuống nước, rồi lại nhanh chóng quẫy đuôi. Cậu nhìn Đông nhìn Tây, nhìn thấy cái gương mình lắp sẵn cạnh cạnh bể để xem hình dáng mình như thế nào.
Ngắm nghía mình nửa ngày mới phát hiện.. hình như gương hơi nhỏ, soi không hết cả người mình nữa!
Đm???
Cậu biết kiểu gì mình cũng biến lớn ra, nên mới đặt làm luôn cái gương to gấp 4 lần cửa sổ, sao lại nhỏ thể này???
Cậu cá bơi ra phía sau vài mét, rồi bơi đứng lên soi gương, và thấy được cơ thể cao lớn của mình.
Thình thịch ——
Nước trong bể bơi bắn tung tóe ra khắp nơi, bé cá theo xung động của sóng nước bơi xuống đáy bể, không thể tin được con cá mập ý kia là mình.
Nếu lần trước chỉ dài ngang một cánh tay thì giờ là một con cá heo, nhìn ú nụ hết cỡ.
Bị người khác phát hiện thì viện nghiên cứu thẳng tiến.
Bé cá nằm dưới đáy bể trầm tư, trong lúc nhất thời không nhớ nổi mình đã đóng cửa hay chưa, trong nhà thì không có giúp việc.. Rồi biến thân xong ăn gì giờ.. thời gian biến thân lần này chắc tầm 21 ngày, không ăn gì chắc chết đói luôn.
Hệ thống nhân cơ hội nhảy ra: 【 Thấy tác hại chưa? Tháng này cậu quá đáng lắm luôn, không hề cố gắng gì cả. Cậu quên lúc đầu đã hứa gì với tôi rồi hả? Cậu quên mất nguyện vọng của em gái cậu rồi sao? 】
Cá Lộ: Thứ nhất, không phải tao không muốn, mà tao làm gì cũng không ăn thua, mày cũng có cho tao phạm pháp đâu? Thứ hai, tao hứa sẽ hoàn thành tâm nguyện của em gái, nhưng nguyện vọng của nó là muốn tao sống vui vẻ, biến thành cá cũng sống được, không tính là thất hứa nhe.
Hệ thống cạn lời: 【 Cậu bẻ nghĩa thì có. Nếu cậu cố gắng thì làm gì đến nông nỗi này, tỷ lệ sống sót cũng cao hơn, với tự tiến hóa không thể đánh đồng với cưỡng chế biến thân được. 】
Cá Lộ: Tao thậm chí come out luôn rồi, muốn sao nữa đây? Mấy cái chuyện bại hoại trái luân lí đạo đức thì tao chịu nhé.
Hệ thống: 【 Chưa đủ để tự bôi nhọ bản thân, làm nghệ sĩ thiếu gì cách để bị ghét chứ. 】
Thôi, kiểu gì giờ cũng rảnh, bé cá Lộ dứt khoát: Xì tai bê đê EQ thấp õng ẹo kiêu ngạo à?
Hệ thống: 【 Vậy cậu thử xem. 】
Cá Lộ: Vô dụng thôi.
Hệ thống: 【 Là do phương pháp cậu chưa hiệu quả. Nếu cậu tự dành lấy thành tựu trong lĩnh vực của mình thì không gọi là kiêu ngạo, đó là tự tin nên không ai thấy có gì sai hết, thử đổi sang lĩnh vực khác xem. 】
Mắt bé cá đột nhiên sáng lên: Hay là đóng phim đơ?
Hệ thống: 【 Khả năng thấp. Hơn nữa không phải cậu còn một show nữa à, nếu không phải lĩnh vực âm nhạc mà cậu vẫn tỏ vẻ tự đại thì kiểu gì cũng có người ngứa mắt. 】
Bé cá chấn động, cảm thấy biện pháp này nghe hơi bị hoàn hảo, sao lúc trước mình không nghĩ ra! Nếu thế thì đã không biến thành cá rồi. Cho nên... Thử xem?
Hệ thống cổ vũ: 【 Thử đi, thà một phút huy hoàng còn hơn ngàn năm le lói! 】
Bé cá: Được, tao tin tưởng mày một lần.
Thế là bé cá Lộ tham khảo một đống chiêu tự hại với hệ thống.
Cũng biết qua bao lâu, đột nhiên bé cá cảm thấy đói bụng, lúc đầu thì cũng nhẹ, nhưng càng để lâu thì càng khó chịu khó tả.
Đuôi cá quẫy qua quẫy lại, làm nước bắn tung tóe. Bé cá bơi đến lỗ thông nước, hi vọng sẽ có mấy con cá nhỏ trôi vào lấp bụng cho mình.. Dù sao thì cá lớn nuốt cá bé cũng là chuyện thường.
Cậu nhìn chằm chằm, đột nhiên thấy mấy miếng nhỏ màu trắng mềm như bông tràn vào,bé cá tưởng mình đói đến quáng gà, hãi hùng hỏi: Hệ thống hệ thống, đây là màn thầu hả mày???
Hệ thống: 【 Đúng rồi, chắc là người ta cho cá ăn ngoài biển nên bị đẩy tới. 】
#Note: giải thích nhẹ chút cái cấu trúc bể bơi của bé Lộ, đây là bể bơi trong nhà, bể này có các chế độ nước như ông Phàn Vân Cảnh đã giới thiệu. Thì sẽ có một cái máy, nó bơm nước từ ngoài vùng nước cạn vào bể, nên mới dẫn tới việc đồ vật thả xuống đó sẽ bị nước đánh đẩy tới máy bơm vào bị đưa tới bể bơi bé cá. Còn vì sao ông Phàn Vân Cảnh ổng không cho làm cái máy lọc chất cặn, chất thải thì tui khum biết haha tui cũm chưa đọc.
Trong khi nói chuyện thì bé cá đã đớp mấy miếng màn thầu vào mồm, cảm động gớt nước mắt, nghĩ thầm thôi có chút đồ ăn lót dạ là được rồi.. Không ngờ giây tiếp theo càng nhiều màn thầu đẩy vào hơn, nhanh chóng bao phủ gần nửa bể.
Bé cá:!!!
Trời ơi ai lại tốt bụng thế này, cảm động!
——
Bờ biển khu nghỉ dưỡng. Hoắc Lập Kỳ mặc quần bơi lười liếng nằm trên ghế, ngáp ngắn ngáp dài xé màn thầu ném xuống nước. Bên cạnh là vùng nước bị cách ly, còn để cả biển cấm không cho lại gần nữa.
Hoắc Lập Kỳ luôn cảm thấy tò mò về nơi này, hôm nay khó lắm mới gặp được Phàn Vân Cảnh nên mới mặt dày kì kèo đến được đây, không ngờ phải ngồi xé màn thầu.. Y im lặng ném màn thầu xuống nước, biết chán thế này thì y đã trốn đi đánh bóng chuyền với mấy chị gái rồi.
Nghĩ, y lặng lẽ nhìn sang người bên cạnh, Phàn Vân Cảnh đang nghiêm túc xé màn thầu, hơi cúi đầu nên không thấy rõ biểu cảm trên mặt, có vẻ như không để ý đến y.
Hoắc Lập Kỳ dừng lại, cầm miếng màn thầu trên tay lặng lẽ đứng lên khỏi ghế nằm.
"Đi đâu?" Tiếng nói sắc như dao từ phía sau đóng đinh y tại chỗ. Hoắc Lập Kỳ cứng đờ quay đầu nói: "Đi vệ sinh, này cũng không được hả?"
Phàn Vân Cảnh liếc y một cái: "Để màn thầu lại."
Khóe miệng Hoắc Lập Kỳ giật giật, đặt miếng màn thầu xuống: "Tui đi đánh bóng với mấy chị đây, không về đâu, anh ngồi đây thì cứ ngồi một mình đi!"
"Ừ." Phàn Vân Cảnh không quan tâm, cầm miếng màn thầu cuối cùng trong tay thả xuống nước, nhàn nhạt nói: "Không có sự cho phép của tôi thì không được đến gần nơi này, nếu không tôi sẽ lấy phòng lại."
Hoắc Lập Kỳ thườn mặt ra: "Biết rồi biết rồi."
Y vẫy tay, không quay đầu đi thẳng sang bờ cát bên kia, trong mắt chỉ có mấy chị gái xinh đẹp nóng bỏng, làm gì có chuyện đi vệ sinh.
Phàn Vân Cảnh đi guốc trong bụng y, nghĩ tới việc y mà biết mình bỏ qua cơ hội gặp thần tượng để đi đánh bóng chuyền lại muốn cười... Chắc là ân hận đến chết.. Đương nhiên Phàn Vân Cảnh tự cười một mình thôi, còn lâu mới đi nói cho y biết.
Nên để mình hắn chăm sóc cho Tinh Tinh thì tốt hơn.
Ánh mắt Phàn Vân Cảnh tối lại, cầm giỏ màn thầu ném hết xuống nước, im lặng một hồi rồi phủi cát xách giỏ rời đi.
Cánh cửa chuyển sang màu xanh, hoàn toàn nhìn không ra bên sau là gì, Phàn Vân Cảnh chỉnh lại biển báo, nói nhỏ: "7 ngày nữa gặp lại."
——
Bể bơi, bé cá vảy đỏ hoa văn màu vàng kim đang hăng hái đớp màn thầu. Vì kích cỡ cơ thể đã thay đổi nên lượng thức ăn của cậu cũng lớn hơn, há to miệng là có thể nuốt luôn mấy miếng màn thầu, thậm chí còn lo ăn không đủ no. Cũng may hôm nay có rất nhiều màn thầu, đủ để lấp đầy cái bụng của bé cá.
Cậu ăn xong mới bớt kích động hẳn, đầu óc trở nên minh mẫn lại như thường, bất chợt hỏi: Hình như có gì là lạ?
Hệ thống lạnh lùng bổ một đao: 【 Ăn xong rồi còn hỏi gì nữa. 】
Bé cá:......
Có gì lạ thiệt hả?
Bé cá bơi qua bơi lại cho tiêu cơm, đuôi quẫy quẫy suy tư: Không bình thường. Nếu chỉ có một hai miếng màn thầu bị đẩy tới thì không có gì, nhưng với số lượng lớn như thế này... Rõ ràng có người đưa tới.
Có người đưa tới cho cậu???
Bé cá bị chính suy đoán của mình dọa sợ, vội hỏi: Hệ thống mày coi coi ai đưa màn thầu tới cho tao được không?
Hệ thống: 【 Lúc cậu ăn tôi đã tìm ra rồi, càng nghĩ càng thấy ớn, cậu nên chuẩn bị tinh thần. 】
Bé cá cảm thấy bất an trong lòn: Có chuyện gì? Là ai?
Tiếng nói máy móc của hệ thống chậm rãi vang lên: 【 Là Phàn Vân Cảnh. 】
Lộ tiểu ngư:???
Bé cá Lộ: Excuse me wtf???
Hệ thống trở nên nghiêm túc: 【 Hắn điều chỉnh hệ thống bơm nước của hồ hơi, lúc nãy đưa thức ăn đến thì có khả năng...】 hệ thống dừng một chút, nói: 【 90% khả năng hắn đã biết gì đó rồi. 】
Biết gì nữa, chỉ nói tới việc hắn chuyển thức ăn tới thì rõ ràng như ban ngày rồi.
Hơi lạnh chạy dọc sống lưng trong nháy mắt, bé cá vảy đỏ suýt nữa ngửa bụng, lắp bắp: Hắn hắn hắn biết tao là cá?
Hệ thống hỏi lại: 【 Cậu nghĩ sao? 】
Sao trăng gì nữa.
Bé cá hoảng loạn, nếu hắn ta thật sự biết mình có thể biến thành cá, càng nghĩ về khoảng thời gian lần đầu gặp hắn đến giờ càng thấy ớn. Hôm đầu tiên biến thành cá thì bị nuôi nhốt 7 ngày, sau lại chuyển sang bể lớn, giờ lại đưa tới bể bơi biệt thự.. Hình như cậu đang bị hắn nuôi?
Loại chuyện này nghĩ kĩ thì sẽ cảm thấy đáng sợ vô cùng, bé cá nôn nóng quẫy đuôi, đầu óc rối loạn không biết phải làm sao.
Hệ thống nói: 【 Từ lúc biến thành cá đến giờ hắn đã cho cậu ăn nhiều lần rồi, lần nào cũng đúng lúc hình phạt diễn ra, chắc chắn có vấn đề. Hắn muốn để cậu biết.. Thôi chuẩn bị công tác tư tưởng lên bàn mổ đi. 】
Bé cá Lộ:??? Thiệt hả màii?
Hệ thống: 【 Chứ biết sao? Cống rãnh mà đòi sóng sánh với đại dương, một nhân vật phụ mà đòi tình thương của nam chính à? Chắc chắn hắn định nuôi cậu to béo rồi bán cho viện nghiên cứ, coi như loại được một đối thủ tranh giành nữ chính. 】
Bé cá Lộ:......
Có lý.
Hệ thống lại an ủi: 【 Nhưng cậu cũng đừng hoảng quá, nữ chính còn chưa công lược cậu thành công. Nói không chừng cốt truyện lại xoay 360 độ, biến nữ chính cứu cậu từ tay nam chính để công lược đã... Ủa? Plot này không tồi nha. 】
Bé cá Lộ: Im đi!
【......】 được thôi.
Hệ thống không kích động cậu nữa. Đợi đến khi xung quanh yên tĩnh hẳn, bé cá càng bất an hơn, bứt rứt đợi 7 ngày nữa.. Xem hắn có tới không.
Mé ơi đừng có tới hmu hmu!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.