Edit + beta: Iris
"Ha ha, ha ha ha..." Chu Văn run lẩy bẩy nói, "Anh... Hai người các anh... Ha, ha ha..."
Từ Kiêu mặt đỏ tai hồng, vội nói: "Không phải như cậu nghĩ đâu!"
Trang Dục gật đầu: "Không sai."
Từ Kiêu: "............"
Chu Văn nghe hai người trả lời khác nhau, vẻ mặt càng là một lời khó nói hết. Hắn yên lặng dời tầm mắt xuống, vẻ mặt lại càng rối rắm hơn.
Từ Kiêu mờ mịt, nhìn xuống theo tầm mắt hắn - - móa, tay Trang Dục vẫn còn nắm anh đây này.
"..." Mặt Từ Kiêu nóng lên, vội dùng sức tránh đi.
Chậm rồi.
Chu Văn đã tự giác tiêu hóa một sự thật nào đó, hắn lo lắng nuốt nước miếng: "Cái đó..."
"Nếu không, em ra ngoài 10 phút? Các anh trước hết... Ách... Các anh cứ tiếp tục tìm hiểu sâu ha?"
Từ Kiêu: "............." Anh không muốn tìm hiểu xem rốt cuộc Chu Văn đã biết những gì.
"Nhưng mà..." Chu Văn cẩn thận nhìn bọn họ, lời nói kinh người, "Đừng làm lâu quá ha..."
Từ Kiêu giật giật khóe miệng, anh thật sự không biết rốt cuộc trong đầu Chu Văn suy nghĩ cái gì - - cái gì mà đừng làm lâu quá?
Không phải, anh và Trang Dục có cái gì mà phải làm lâu a!
"Không phải em muốn giục," Chu Văn gãi đầu, lấy lòng nhìn Trang Dục, "Là đạo diễn Ninh muốn tìm Kiêu ca."
Từ Kiêu vẻ mặt mê mang: "Đạo diễn Ninh tìm tôi làm gì?"
Chu Văn cạn lời: "..."
Ở trong này hết nửa tiếng mà thằng nhãi Trang Dục lại không nói được một câu trọng điểm.
Vậy rốt cuộc là làm gì?? Chu Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-lai-noi-tieng-lan-nua/353298/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.