Đúng lúc này, vách ngăn trước mặt được hạ xuống.
Tiểu Trịnh ngồi ở ghế lái quay đầu nhìn hai bọn họ, cười ngây ngô, "Trang ca, Kiêu ca, chúng ta tới rồi."
Nơi tập hợp là ở bến cảng, trời cao mây rộng, có thể ngửi thấy vị mặn của biển.
Tiểu Trịnh giúp bọn họ lấy đồ cho khách mời 《Let's go!》 ở tổ nhân viên công tác, Từ Kiêu và Trang Dục thì đi tới chỗ khách mời khác.
Vẫn còn một đoạn thời gian nữa mới đến 9h, chưa bắt đầu quay, từ xa đã thấy được ba người Hà Tử Chiêu, Trần Ngũ, Sở Nhiên, Hạ Minh Viễn thì chưa đến. Năm người tán gẫu một hồi, đám người Trần Ngũ còn hỏi chuyện của Triệu Chí Toàn, Hà Tử Chiêu vỗ ngực, "Có cần tôi giúp gì không?"
Từ Kiêu còn chưa mở miệng, Trang Dục đã nhàn nhạt nói: "Có tôi là được rồi."
Sở Nhiên "Ồ?" một tiếng, hứng thú hỏi, "Có cậu là đủ rồi?"
Trang Dục "ừm" một tiếng.
Sở Nhiên hỏi vậy, làm Từ Kiêu nhớ tới chuyện trên xe, tai bắt đầu nóng lên.
... Có phải mạch não anh đã xảy ra vấn đề rồi không, người ta chỉ thuận miệng hỏi một chút mà đã khiến lão già như anh ngại ngùng.
Ánh mắt của Sở mỹ nhân nhìn qua nhìn lại Từ Kiêu đầu bốc khói và Trang Dục mặt lãnh đạm hồi lâu, sau đó khóe môi nhếch lên vẻ nghiền ngẫm, rồi nói: "Nói cũng đúng."
"Tình cảm tốt quá đi," Hà Tử Chiêu vô tư nói, "Có phòng làm việc của Trang ca bảo kê, chắc chắn không có vấn đề gì."
Đúng lúc Hạ Minh Viễn cũng vừa đến, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-toi-lai-noi-tieng-lan-nua/353263/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.